Cố Nguyên bên cạnh tiếp lời:
“Anh hai Triệu mất tích .”
Tống Văn Cảnh suýt hỏng tấm bản đồ trong tay. Lúc , họ đang ở đại sảnh tầng hai. Trong phòng, hai cái đầu nhỏ bé vẫn đang thập thò hóng chuyện.
Tống Văn Cảnh dứt khoát đóng cửa, bảo hai đứa nhóc trong, chuyện phù hợp cho trẻ con .
Đợi đến khi bọn trẻ còn thấy gì, mới hỏi:
“Sao thế ? Không Triệu Lăng ở đó ?”
“Dù Triệu Lăng ở đó cũng chẳng thấy tăm .”
Trong lúc chuyện, Cố Nguyên còn đưa sang một bản in tấm bản đồ:
“Có điều, khi mất tích, họ kịp gửi về tấm bản đồ cuối cùng.”
Tống Văn Cảnh cầm lấy xem, đôi mắt gần như đanh .
“Chú tư ?”
Cố Nguyên đáp:
“Đội trưởng bảo chúng đến đây một chuyến.”
Tống Văn Cảnh gật đầu, bảo hai chờ ở đại sảnh, còn thì nhà lấy đồ dùng cần thiết.
Trong phòng, Diệp Mạn Tinh tỉnh giấc buổi trưa. Cô lập tức nhận trở về, bóng hình cao lớn đầy uy nghiêm sừng sững mặt cô.
Tống Văn Cảnh giọng đầy áy náy:
“Vợ , thể đón sinh nhật của con cùng em .”
Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên:
“Gấp đến ?”
Tống Văn Cảnh ừm nhẹ một tiếng, dặn dò:
“Anh sẽ bố trí vệ sĩ cho em và các con. Trong thời gian , tuyệt đối đừng ngoài một .”
Cốc cốc cốc.
Tiểu Cao tới gõ cửa:
“Báo cáo Lữ đoàn trưởng Tống!”
Tống Văn Cảnh khẽ đặt lên môi vợ một nụ hôn nhẹ, :
“Vợ, đợi trở về nhé.”
Diệp Mạn Tinh khẽ “ừm” một tiếng, quên dặn chú ý an . cô ngờ, gặp kế tiếp của hai sẽ kịch tính đến mức long trời lở đất như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-839.html.]
Ở bên , Tống Văn Cảnh và bọn Cố Nguyên tìm đội trưởng tiểu đội điều tra đặc biệt, chú tư Tống.
Tống Văn Cảnh thẳng thắn bày tỏ mong thâm nhập nội bộ của đối phương để điều tra. Anh yêu cầu chú tư cung cấp tất cả thông tin hiện cho .
Chính vì chuyện mà cuộc chuyện lập tức rơi bế tắc. Nhà họ Tống mất cả Tống Thanh Lâm, thêm cả ba Tống Thanh Vân.
Hiện giờ, Tống Văn Cảnh chính là Định Hải Thần Châm mà nhà họ Tống dốc sức bồi dưỡng trong thế hệ . Làm chú tư Tống thể chấp nhận để cháu trai mạo hiểm như ?
Tống Văn Cảnh đáp lời, ánh mắt kiên định:
“Chú tư, đối phương ngang nhiên cướp , cháu cảm thấy chúng hề kiêng dè pháp luật nhà họ Tống nữa .”
Nếu là đầu óc, chắc chắn sẽ ngang nhiên đối đầu với nhà họ Tống như .
Bây giờ, nếu nghiêm trị thế lực , sẽ còn vô thế lực đen tối khác trỗi dậy. Chúng đều là những mối đe dọa hiển nhiên, mà chính Tống Văn Cảnh – với tư cách là một lính – ít chạm trán.
Càng như , càng lo lắng những chuyện sắp sửa xảy đến. Chú tư Tống gì, nhưng sự im lặng chính là một lời từ chối. Căn phòng rơi bế tắc.
Cốc cốc cốc.
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa. Chú tư Tống vẫn im lặng, cô hai Tống, trong bộ quân phục màu xanh lá cùng mái tóc ngắn gọn gàng, bước .
Cô hai Tống :
“Chú tư.”
Chú tư Tống nhăn mặt:
“Bây giờ đang bàn chuyện quan trọng, cháu ngoài .”
Cô hai Tống lướt những trong phòng, phớt lờ giọng điệu phần khó chịu của chú tư, cất lời:
“Chú tư, cháu vài điều . Cháu Bối Bối và Đoàn Đoàn suýt gặp nguy hiểm, chợt nhớ một chuyện quan trọng. Cháu xong sẽ rời ngay.”
Cô hai Tống trong phòng, nhiều lời, thẳng:
“Lúc gia đình ba đón về, kẻ tìm đến xúi giục cháu. Chúng bảo cháu nhà họ Tống công nhận, đề nghị cháu giao Bối Bối và Đoàn Đoàn cho chúng, đổi sẽ giúp cháu đạt mục đích.”
Tất cả trong phòng xong đều ngây .
Chú tư Tống hỏi:
“Vậy đó thế nào?”
Gà Mái Leo Núi
Cô hai Tống đáp:
“Sau đó, kẻ nọ đưa cháu một dãy liên lạc. Cháu xé nát nó và vứt , liền đăng ký nhập ngũ.”
Cô nhẹ nhàng kể , hề những lời thốt trở thành một quả b.o.m tấn, dội thẳng những mặt trong phòng. Chú tư Tống cô, hỏi liệu cô còn nhớ dãy đó .
Cô hai Tống vắt óc suy nghĩ, nhưng thời gian quá lâu, cô thể nhớ chính xác từng con , chỉ thể đưa một vài dãy gần đúng. Hiện tại, họ chỉ còn cách thử từng cái một.
Thật , lúc đó do cô quá bướng bỉnh, tức giận nên vứt bỏ chút đắn đo.