Trong nhà bỗng dưng xuất hiện nhiều vệ sĩ như , thêm cha hạn chế phạm vi hoạt động của bọn trẻ, Tống Bình Bình thể rằng chị gặp chuyện?
Hôm nay, Tống Bình Bình chặn chị , buộc họ kể rốt cuộc xảy chuyện gì.
“Thật cũng cả, chỉ là xảy chút chuyện nhỏ thôi. Có bọn buôn tới, bọn chị suýt chút nữa thì bắt cóc.”
Thực , hai đứa trẻ Bối Bối và Đoàn Đoàn mấy bận tâm đến chuyện , nhưng những lời đó dọa cho cặp song sinh nhỏ Bình An và Hoan Hỉ sợ xanh mắt.
Bọn trẻ cũng dám thảo luận chuyện gây tức tối ngay trong nhà, lập tức rủ phía hoa viên, khẽ khàng trò chuyện.
Sắc mặt Tống Bình Bình vẻ khó coi:
"Họ tay với chị , nhưng may mắn là vẫn còn kịp thời nên em nghi ngờ báo cho chúng điều gì đó."
Tống Bình Bình tức giận. Bọn chúng bây giờ vẫn còn quá nhỏ, chẳng gì cả.
Đoàn Đoàn hỏi bé nghi ngờ ai.
Tống Bình Bình đáp:
"Trần Kiều Kiều."
Người đáng sợ đến mức đó ? Sợ em trai và em gái xúc động quá, Tống Đoàn Đoàn vội :
"Bình Bình , mấy chuyện chỉ là suy đoán thôi, chúng thể chỉ dựa sự nghi ngờ của mà định tội một ."
Tống Bình Bình hừ lạnh một tiếng, khó chịu mặt, nhưng vẫn nhắc nhở:
"Mặc dù em chứng cứ, nhưng dù thế nào cũng đừng để bọn họ bắt , nếu sẽ t.h.ả.m lắm đó. Anh chị cũng mới mấy tuổi, đến lúc đó hối hận cũng kịp ."
Tống Đoàn Đoàn im lặng. là bé từng trải qua chuyện gì quá tồi tệ, từ khi sinh bọn họ bảo vệ .
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của Tống Bình Bình, bé kéo Bình Bình xuống, đó cố gắng hạ thấp giọng hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-835.html.]
"Trong mơ hai đứa thấy cái gì , sợ hãi đến mức chứ? Đừng là nhiều vệ sĩ, ngay cả cha cũng sẽ để cho chúng rơi nguy hiểm ."
Vừa Đoàn Đoàn đến chuyện , Tống Bình Bình lập tức bắt đầu giở chứng trẻ con, hừ lạnh một tiếng thèm mở miệng thêm lời nào.
Tống Hoan Hoan sợ hãi đến mức tay run lẩy bẩy, nước mắt thi rơi xuống, từng giọt tròn xoe như hạt đậu. Bối Bối xót xa vô cùng.
Cô bé ôm em gái vỗ nhẹ lưng:
"Hoan Hoan , yên tâm , sẽ chuyện gì nữa . Chúng tin tưởng cha. Sau chắc chắn cha sẽ tay bảo vệ chúng ."
Gà Mái Leo Núi
Tống Bối Bối theo bản năng tin tưởng cha , cô bé tin cha sẽ để bọn chúng rơi nguy hiểm. Thật cô bé và chú hai Tống Thanh Lâm gần.
Tống Thanh Lâm cưng chiều hai đứa cháu, cứ giống như con ruột . Hơn nữa Tống Thanh Lâm là đại đội trưởng của Bộ phận Điều tra Hình sự, ngay cả các thành viên trong đội cũng đối xử với hai chị em .
Bộ phận Điều tra Hình sự thường xuyên tiếp xúc với Cục Công an, cho nên Tống Bối Bối cũng thường xuyên đến đây, ấn tượng về cả Bộ phận Điều tra Hình sự lẫn Cục Công an.
Lúc cô bé còn nhỏ, Cục Công an và Bộ phận Điều tra Hình sự đều thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho bình thường.
Đây là xã hội pháp trị, cô bé cảm thấy sẽ gặp nguy hiểm gì quá lớn, cho dù chút ngoài ý , kẻ cũng sẽ trừng trị thích đáng.
Cho nên bọn chúng xảy chút chuyện ngoài ý , cô bé cũng cảm thấy đó là chuyện to tát gì, ngược còn an ủi đứa em song sinh.
Cuối cùng cũng là vì ở kiếp , Tống Bình Bình tuổi đời lớn hơn nhiều so với chị em ruột thịt của ở kiếp , nên khi tỉnh táo bé lập tức hỏi rõ tình hình lúc đó.
Khi Bối Bối đối phương cầm dao, đồng tử của Tống Bình Bình co rút mạnh. Lúc còn hăng hái bao nhiêu, giờ đây bé trở nên chán chường, thất thần bệt xuống đất như thể một món đồ sứ vỡ nát.
Tống Bình Bình :
"Không thể để bọn họ lấy m.á.u của chúng ."
Thật lời , Bình Bình và các chị từng nhắc nhở . Chuyện chút nghiêm trọng, Tống Bình Bình dỗ dành lắm Hoan Hoan mới chịu kể:
"Em bọn họ nghiên cứu cái gì, nhưng cứ nhốt bọn em để lấy máu. Nếu lời sẽ đánh."