Anh vợ lo lắng, chỉ giải thích rằng đó là chuyện liên quan đến nhiệm vụ. Chờ khi cô còn quá lo lắng, mới thể yên tâm mà rời .
Ngày hôm chính là Trung thu. Vào đúng ngày Tết Trung thu, Tống Văn Cảnh lên đường.
Thật trùng hợp, cũng ngày , Tống Văn Thư ở nước ngoài gọi điện về. Người điện thoại vẫn là Tống.
Tống Văn Thư hỏi:
"Chị dâu ạ?"
Mẹ Tống kể qua loa về những chuyện xảy trong nhà thời gian gần đây, đồng thời nhắc nhở cô cẩn thận hơn một chút:
"Chị dâu con ăn sinh nhật xong, mấy ngày nay vẫn đang bận rộn. Có điều Thư Thư , chị dâu con nhắc con ở bên ngoài giữ an ."
Gần đây Tống Văn Thư học ngôn ngữ , còn tỏ khá hăng hái:
"Yên tâm, con ở bên ngoài lắm, chuyện gì ạ, ?"
Gà Mái Leo Núi
Mẹ Tống khẽ mấp máy môi, cuối cùng vẫn kể những chuyện ngoài ý xảy trong nhà dạo gần đây.
Mà Tống cũng phát hiện, con trai và con dâu gần đây đối với Bối Bối, Đoàn Đoàn cùng thai song sinh nhỏ đều giám sát chặt chẽ, cơ bản là cho lũ trẻ ngoài chơi.
Ngay cả khi ngoài, cô cũng chỉ quanh quẩn loanh quanh nhà. Một cuộc sống khác biệt so với đây.
“Tết năm nay con về ăn tết ?”
Việc con gái nước ngoài ngoài dự đoán của Tống.
Thực , chỉ hơn hai tháng khi Đào Vị Cư khai trương, Tống Văn Thư tích lũy đủ chi phí cho chuyến xuất ngoại của .
Bà tưởng con gái việc ở Đào Vị Cư , ngờ cuối cùng cô bé vẫn quyết tâm nước ngoài.
Tống Văn Thư khúc khích đáp:
“Có lẽ con về, nhưng cũng thể sẽ về. Nếu về, chắc chắn con sẽ mang đến cho một bất ngờ lớn.”
Mẹ Tống lườm cô một cái, nhắc nhở rằng Trần Chu cũng xuất ngoại, tìm cô .
Tống Văn Thư:
“Hả? Không thể nào .”
Hai con trò chuyện thêm một lát mới cúp máy. Ngay khi kết thúc cuộc gọi, Tống Văn Thư liền đeo kính râm, xách vali lên đường sân bay. Cô về sớm để tạo một bất ngờ lớn cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-834.html.]
Cô hề với là mua vé máy bay, giữ kín chuyện để mang bất ngờ. Từ Los Angeles, cô quá cảnh qua vài chặng mới thể về đến sân bay Dương Thành.
Trớ trêu , khi Tống Văn Thư xuống máy bay là chạng vạng tối. Bầu trời còn mưa lất phất ngớt, đặt chân về nước gặp thời tiết ẩm ương thế , đúng là xui xẻo hết sức.
Cô xách vali, đành ven đường đón taxi. Mấy ngày dài máy bay khiến cả cô mệt mỏi rã rời. Cô phịch xuống vali, đầu óc còn đang cuồng thì thấy tiếng hét thất thanh:
“Cướp!”
Ai ngờ, cô còn kịp đón xe, bỗng một đám ập tới, lôi xềnh xệch cô trong một chiếc xe. Tống Văn Thư hoảng sợ tột độ.
“Buông !”
“Thư Thư.”
Thật sự là trong khoảnh khắc quyết định, Trần Chu từ trong đám lao , giật Tống Văn Thư đang bọn chúng ôm chặt về phía .
“Trần Chu? Sao ở đây?”
Giờ phút , Trần Chu lấy che chắn, cô chỉ cảm thấy một dòng chất lỏng ấm nóng chảy xuống. Chạm tay , cô mới bàng hoàng nhận đó là máu.
Mấy đàn ông đội mũ, đeo khẩu trang và kính mắt cách đó xa, chằm chằm cô. Chẳng đó chính là những kẻ lôi cô lên xe ?
Cô định kêu cứu, đối phương lập tức hung hăng đe dọa:
“Mày dám la lên một tiếng, tao sẽ đ.â.m c.h.ế.t thằng công tử bột !”
Tống Văn Thư hoảng loạn tột độ, cô từng trải qua chuyện khủng khiếp như thế bao giờ.
Trần Chu đẩy cô phía , giục cô mau báo cảnh sát.
m.á.u nhuộm đỏ cả một mảng lớn, cô sợ hãi tột độ:
“Các g.i.ế.c ! ... sẽ theo các .”
“Thư Thư.”
Tống Văn Thư bất chấp tất cả, chỉ yêu cầu đối phương cầm m.á.u cho Trần Chu , đó mới đồng ý theo bọn chúng.
Bọn chúng liếc cô một cái, cuối cùng cũng tỏ vẻ hài lòng. Rồi trực tiếp lôi cả hai lên xe và biến mất màn đêm.
Nếu Diệp Mạn Tinh mặt ở đây, cô nhất định sẽ đ.á.n.h thức cô em chồng ! Em bọn chúng là ai , mà dám cả gan theo bọn chúng như ?
Cùng lúc đó, sự cố suýt xảy với Bối Bối và Đoàn Đoàn cũng chẳng giấu bao lâu, Tống Bình Bình phát hiện.