Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 831

Cập nhật lúc: 2025-11-01 12:15:27
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tân Lâm tiếp lời:

“Tống Văn Cảnh đối xử với cô .”

Nếu , lẽ nhịn tay xen . Lần đầu tiên thấy cô, Tân Lâm một cảm giác lạ lùng, chịu bất kỳ tổn thương nào.

Gà Mái Leo Núi

Tống Văn Cảnh quả thực tài giỏi, xuất sắc đến mức ngoài thể tìm kẽ hở nào để công kích . Thứ duy nhất thể bàn tán lẽ chỉ là công việc đặc thù của . Thế nhưng, nghề nghiệp xã hội vô cùng tôn trọng. Vì , giọng điệu của Tân Lâm khách quan và thẳng thắn:

"Kiểu đối xử từng thấy qua, và nó thực sự đáng tin. Sau nếu cô gặp bất kỳ nguy hiểm nào, Tống Văn Cảnh nhất định sẽ bảo vệ cô."

Những lời lúc , trong tương lai, lẽ sẽ khiến chính tự tát miệng chỉ một .

Lúc , bên ngoài trời đang mưa ngày một lớn. Tân Lâm tăng nhiệt độ trong xe lên, chiếc xe lặng lẽ lướt trong màn mưa. Hai đều im lặng suốt quãng đường. Khi xe đến gần khu Hoa Thanh, Tân Lâm câu cuối cùng:

"Nếu điều gì đáng ngại, thì đó là công việc của đặc thù, rủi ro cực cao. xã hội chúng cần những hùng như ."

Tân Lâm thêm:

“Nếu cuối cùng hai chia tay, chỉ thể là do tình cảm của hai thôi. Sở dĩ rời xa cũng là vì tình cảm. Dù ở bên chia tay, quyết định đều nên xuất phát từ chính cảm xúc của cả hai, chứ do tác động bên ngoài bất kỳ ai khác."

Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên hỏi:

“Kể cả khi đó là một quan trọng ?"

Tân Lâm gật đầu:

, cho dù đó là một quan trọng."

“Sự chiếm hữu là tình yêu, cũng là sự tôn trọng. Nếu cô thể bao dung , điều đó nghĩa là cô tình cảm sâu sắc với đối phương. Bởi vì cả hai bên đều yêu , nên dù là trong tình bạn tình yêu, cũng sẽ nhượng bộ vì đối phương.”

Chiếc xe sang trọng lướt êm khu Hoa Thanh. Tân Lâm dừng xe và :

“Mà điều cô lo lắng, chắc hẳn sẽ vấn đề với chồng cô .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-831.html.]

Anh dứt lời, tốc độ xe dần chậm . Lúc , bên ngoài trời vẫn mưa to, nhưng khi xe giảm tốc độ, họ thấy Tống Văn Cảnh đang đợi mưa. Chiếc xe lập tức dừng , chỉ cách vài bước chân. Đèn xe bật sáng, chiếu rõ mái tóc Tống Văn Cảnh ướt đẫm.

Diệp Mạn Tinh vô cùng kinh ngạc:

“Anh ba?"

Tống Văn Cảnh khẽ ừ một tiếng, cầm ô tới. Anh cảm ơn Tân Lâm , đó ngỏ ý mời một đêm.

Tân Lâm đương nhiên nán . Vừa đưa tới nơi, liền nhanh chóng rời . Phía , Tống Văn Cảnh cởi áo khoác ngoài, chỉ còn chiếc sơ mi lịch lãm. Anh ôm gọn cặp song sinh lòng, còn Diệp Mạn Tinh cầm ô che cho cả nhà. Hai chậm rãi bộ về nhà.

Có lẽ vì lo cô nhiễm lạnh mà cảm cúm, liền giục cô tắm . Thực tắm một , nhưng đêm nay trời mưa, nhất vẫn nên tắm qua một lượt hãy nghỉ ngơi.

"Vợ."

Tống Văn Cảnh cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô. Diệp Mạn Tinh dịu dàng đẩy phòng tắm:

"Anh ba, tắm , tóc ướt hết kìa."

"Ừ, vợ yêu. Anh nhớ em lắm. Đợi nhé, đừng ngủ đấy."

Diệp Mạn Tinh khẽ .

giường ước chừng mười phút, và chỉ ít phút , bước từ phòng tắm. Trong lúc cô sấy tóc, cứ dõi mắt rời. Mãi đến khi Diệp Mạn Tinh chuẩn ngáp, mới nhanh chóng sấy khô tóc cho cô xong cùng cô trở phòng.

Vừa bước phòng, ôm lấy cô từ phía , thì thầm:

"Vợ ơi, nhớ em."

Hai xa hơn nửa tháng, cô dường như càng thêm xinh , mặn mà. Tống Văn Cảnh nhẹ nhàng hôn lên gáy vợ từ phía , cảm thấy từng đường nét cơ thể cô đều vô cùng thu hút, khiến thể rời mắt. Diệp Mạn Tinh nụ hôn kích thích, nhanh chóng trở nên mềm nhũn. Giọng cô ngọt ngào, uyển chuyển, cất lên một tiếng "Anh ba" đầy vẻ nũng nịu, như ngàn sợi tơ móc lấy trái tim .

Chỉ một tiếng "Anh ba" đầy nũng nịu, Tống Văn Cảnh cảm thấy m.á.u như bốc cháy, d.ụ.c vọng trong lòng càng thêm bùng lên, khiến khỏi ghì siết cô thêm một chút. Cặp đôi xa cách lâu, mà thì quá đỗi quen thuộc với từng đường cong của cô. Chẳng mấy chốc, cô động vòng tay ôm lấy cổ , những âm thanh mật ngừng vang vọng khắp căn phòng.

Tống Văn Cảnh lâu gần gũi vợ, đêm nay nhập tâm đến lạ thường, thậm chí còn phần mất kiểm soát.

 

Loading...