Diệp Mạn Tinh nhấm nháp miếng dưa hấu đỏ mọng, vị ngọt thanh xua cơn khát, khi chính thức đưa cuộc trò chuyện vấn đề công việc.
Trong văn phòng, hai đối diện . Thấy động đến dưa hấu, cô liền nhẹ nhàng gạt đĩa dưa sang một bên và bằng vài múi cam tươi.
Diệp Mạn Tinh hỏi:
"Anh Tân, đề cập đến việc mở rộng thêm chi nhánh của Ngọc Chi Lâm và Ngọc Vị Cư, chuẩn niêm yết sàn chứng khoán ?"
Theo hiểu của cô, một công ty đạt quy mô lớn mới thể niêm yết cổ phiếu. Mà mảng hoa và trái cây của cô, e là thể đạt quy mô để đưa lên sàn lớn như .
Hiện tại, cô một tập đoàn niêm yết tại Hồng Kông, chuyên về các sản phẩm tã lót và băng vệ sinh. Với giá cổ phiếu hiện tại định, việc cô 'trở thị trường' cũng chẳng còn quá quan trọng.
Tân Lâm khẽ liếc cô, vẻ lạnh nhạt mặt dịu vài phần. Anh khẽ thở hắt một , nhẹ giọng :
"Chỉ cần đáp ứng các tiêu chuẩn cơ bản là đủ . Cô cần bận tâm nhiều đến . Đây chỉ là một đề xuất ban đầu. Cụ thể, cô cứ đưa một hạn mức, nhóm của Đỗ Thành sẽ chịu trách nhiệm triển khai."
Là những ông chủ lớn, họ quen nhúng tay thứ chi tiết, chỉ cần định hướng và chỉ đạo tổng thể là đủ.
Cốc cốc cốc.
Quả đúng là " nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến", một tiếng gõ cửa vang lên, ngay đó là giọng của Trưởng trợ lý Đỗ Thành.
"Cậu chủ, Người bên Đào Gia báo tin, Giám đốc Diệp đến đón Đoàn Đoàn và Bối Bối ạ."
"Vào ."
Sau khi Đỗ Thành bước , lẽ giải thích tình hình từ , sang với Diệp Mạn Tinh:
"Giám đốc Diệp, tài xế đang chờ cô ở ạ. Cô xem..."
Diệp Mạn Tinh chút khó hiểu khi yêu cầu đón Bối Bối và Đoàn Đoàn. Dù thì đây cũng là kỳ nghỉ lễ, và hai đứa bé luôn vệ sĩ theo sát quanh năm. Cớ gì cần cô đích đến đón?
Tuy , khi thảo luận xong chuyện với Tân Lâm, cô vẫn dậy, chuẩn rời .
"Anh Tân, nếu còn chuyện gì khác, xin phép xem chuyện gì xảy ạ."
Tân Lâm luôn cảm thấy cách Diệp Mạn Tinh gọi " Tân" mấy dễ chịu. Đặc biệt là đầu gặp gỡ, cảm giác đau đớn từ những ký ức ẩn sâu trong lòng dường như ùa về rõ rệt hơn.
Anh xoa trán, thả lỏng một chút mới cất lời:
"Được , cô cứ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-824.html.]
Khi Diệp Mạn Tinh tới cửa phòng việc, bất ngờ gọi cô dừng :
"Tinh Tinh."
Diệp Mạn Tinh đầu:
"Có chuyện gì ?"
Tân Lâm trầm giọng:
"Cô nên một vệ sĩ và một trợ lý."
Dù thì cô cũng đang điều hành hai công ty, là một nữ chủ tịch với tài sản ròng lên tới hàng chục triệu, việc hỗ trợ bên cạnh là điều cần thiết.
Diệp Mạn Tinh chần chừ một chút hỏi Tân Lâm liệu thể giới thiệu ai . Thường thì Tân Lâm ít khi nhiều, nhưng mỗi khi cất lời, chắc chắn là phù hợp nhất cho việc.
Tân Lâm gọi trợ lý trưởng của dặn dò vài câu, đó mới sang cô:
"Vệ sĩ, sẽ tự tìm cho cô, để chồng cô khỏi ghen tuông. Còn trợ lý, tìm . Đó là quản lý cửa hàng đầu tiên ở Ngọc Chi Lâm, đó thăng chức thành trợ lý đặc biệt. Cô bé cũng là hâm mộ của cô. Tạm thời cứ như ."
Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên: Cô cũng hâm mộ ư?
Tuy nhiên, dù đang định đích đón Bối Bối Đoàn Đoàn, cô vẫn từ chối lòng của Tân Lâm, cử tài xế Tiểu Triệu và thư ký mới là Tiểu Lưu đón các bé .
Trên đường đến Hương Sơn, trời sẩm tối. Dù ánh đèn thủ đô vẫn rực rỡ, cô khỏi nghĩ tới Tân Lâm.
Ánh mắt quá đỗi dịu dàng... Chẳng lẽ là vì từng hai sét đ.á.n.h trúng, nên cảm xúc sâu thẳm trong cũng phá vỡ ?
Tài xế Tiểu Triệu thấy cô im lặng, bèn lên tiếng phá tan bầu khí trầm lắng:
"Giám đốc Diệp, cô lo lắng cho Bối Bối Đoàn Đoàn ạ?"
Trong xe đang mở bài hát của Đặng Lệ Quân, giọng hát độc đáo khiến thể khẽ ngân nga theo.
Diệp Mạn Tinh kéo về thực tại, cô hỏi ngay:
Gà Mái Leo Núi
"Chuyện gì đang xảy ?"
Tài xế Tiểu Triệu quá nhiều chi tiết. Nghe cô hỏi, chỉ thuật những gì nắm :
"Chi tiết cụ thể thì cháu rõ lắm. Chỉ là vệ sĩ của bên chú Đào đến nhắn lời, rằng cô nên đích đến Hương Sơn đón các bé."