Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 819

Cập nhật lúc: 2025-11-01 02:49:37
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Văn Cảnh gật đầu, nhưng buông con gái , gọi riêng thằng con trai lớn đến và :

“Hôm nay, con thể hiện hợp tình hợp lý, nhưng con hôm nay sai ở điểm nào ?”

Tống Đoàn Đoàn lắc đầu.

Tống Văn Cảnh tiên dành lời khen cho hành động của bé, ít nhất thì hành động đó là chính xác. Anh :

“Nếu hôm nay các con tới đó, liệu các con thể bình an vô sự trở về ?”

Cái

Thực sự là thể. Đã đ.á.n.h thì thể lành lặn trở về cơ chứ?

Tống Văn Cảnh trầm giọng dặn dò:

“Các con còn nhỏ, đ.á.n.h . Nếu đánh, nhắm chỗ hiểm của đối phương, nhưng tuyệt đối đối phương trông t.h.ả.m hại, nhất là để chảy máu. Nếu , dù trong tình huống nào, các con cũng còn lý do gì để biện hộ.”

Cả hai nhóc song sinh đều sững những lời .

Đây, đây, đây là cha của họ ?

Tống Văn Cảnh ho nhẹ:

Gà Mái Leo Núi

“Đương nhiên, thường thì phép đ.á.n.h . nếu buộc tay, hết các con tự bảo vệ , đó theo lời cha dặn dò, nhớ ?”

Mấy đứa bé còn quá nhỏ, là con nhà họ Tống. Anh thể dạy chúng để đ.á.n.h mà đ.á.n.h trả , như thì quá nhu nhược.

Bọn trẻ ngoan ngoãn gật đầu. Tống Văn Cảnh thấy con trai lớn hiểu chuyện, bèn gọi Tống Bình Bình đến, bảo bé đưa tay để đ.á.n.h nhẹ một cái.

“Con sai ở ?"

Tống Bình Bình nước mắt lưng tròng:

"Cha, con sai ở ạ?”

Tống Văn Cảnh đ.á.n.h nhẹ tay bé một cái, :

“Chủ động tay sẽ bao giờ chiếm phần lý. Kẻ tay thường xem là hèn hạ. Rõ ràng là của đối phương, nhưng con hành động , khiến con xin đó!”

Tống Bình Bình im lặng, nước mắt giàn giụa:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-819.html.]

“Lần con sẽ giúp cha nữa ! Tại vì họ cha vô dụng nên con mới tay bảo vệ, thế mà cha đ.á.n.h con!"

Tống Văn Cảnh sửng sốt, nhưng vẫn quyết tâm giáo d.ụ.c con trai tiên. Cậu nhóc bộc trực, kiêu ngạo, thậm chí còn phần điên rồ hơn .

Bây giờ, thằng bé còn quá nhỏ, Tống Văn Cảnh xem việc dạy dỗ là ưu tiên hàng đầu. Sau khi "dạy bảo" xong, bế Bình Bình lên và :

“Bình Bình, cha cảm ơn con bảo vệ cha, nhưng con vẫn còn quá nhỏ. Con cần rằng, núi cao còn núi cao hơn, giỏi còn giỏi hơn. Khi con tay, điều đầu tiên là tổn thương những vô tội. Thứ hai, con cân nhắc tình hình của , nếu thể đ.á.n.h thì dùng đầu óc.”

Tống Bình Bình sững sờ, từng giọt nước mắt như hạt đậu vẫn lăn dài, đến nghẹn ngào.

Tống Hoan Hoan ở bên cạnh cũng đang lầm bầm với , nước mắt cũng giàn giụa kém.

Tống Văn Cảnh đành bó tay, ôm lấy một đứa trẻ lên lầu, dỗ dành giảng giải đạo lý cho cả hai.

Khi đang ôm con lên lầu, “ngón tay vàng” của Tống Văn Cảnh đột nhiên hoạt động, thấy từng dòng suy nghĩ hỗn loạn của bọn trẻ.

“Cha thật phiền phức, cha là , thế mà dám đ.á.n.h con!"

"Biết ngay là thế mà, gặp con của dì Kiều Kiều là cha giúp đỡ ngay, chúng con ruột thì chỉ là cỏ rác thôi!”

"Kiếp cha còn dám cưới khác, con xem nếu con mà thì bà còn cần cha nữa ?"

"Vậy mà cha còn dám đ.á.n.h chúng con, cha cha ? Mẹ ơi, đừng c.h.ế.t mà, nếu c.h.ế.t, đứa con nhỏ của sẽ thành đồ bỏ mất, ai thương còn đ.á.n.h như thế ."

Tống Văn Cảnh: ...?

Những dòng suy nghĩ "khủng khiếp" của lũ trẻ khiến Tống Văn Cảnh như sóng to gió lớn trong đầu, bàn tay vốn luôn bình tĩnh, mạnh mẽ của suýt chút nữa buông lỏng.

Anh đặt hai đứa nhỏ xuống, xong mà cả ngẩn ngơ. Khi lên đến nơi, sang hỏi:

"Những lời là suy nghĩ trong lòng của các con?"

Cặp song sinh Bình Bình Hoan Hoan: ...??

Hai đứa nhỏ còn quá bé, Tống Văn Cảnh tuy cặp song sinh trưởng thành khá sớm, nhưng ngờ tâm tư sâu sắc đến mức .

Chà, mà còn nhắc đến cả kiếp nữa chứ?

Tống Văn Cảnh thoáng chốc ngơ ngác. Bị oan ư? Anh chẳng hề , trong ký ức của hề những chuyện . May mắn , nhờ những giấc mơ đây của vợ, nhanh chóng lấy bình tĩnh.

 

Loading...