Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 791

Cập nhật lúc: 2025-11-01 02:49:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bộp bộp bộp.

Hắn thong thả bước tới, ngay đầu giường nàng, chậm rãi ghé sát : "Nương tử..."

Giọng khàn khàn, trầm thấp dồn dập, khiến Diệp Mạn Tinh cảm thấy âm thanh của Tam ca quả thực mê hoặc lòng .

Sau đó, đợi nàng đáp lời, lập tức tắt nến , từ bên cạnh ôm chặt lấy nàng. Bên tai nàng văng vẳng tiếng thì thầm đầy kích động của nam nhân: "Nương tử, nhớ nàng lắm."

Hắn tắm xong, nhiệt độ vẫn còn cao. Trong đêm tối, thể dựa sát nàng, hệt như dung nham cuộn trào, chỉ dã tính cùng điên cuồng.

Nàng giơ hai tay ôm lấy cổ , cùng triền miên cuồng nhiệt suốt mấy canh giờ. Thân mật đến khi nàng khản đặc cả giọng, mới khẽ c.ắ.n vành tai , chợt thốt: "Tam ca, giao ước hưu thê của đôi vẫn còn đó, chi bằng từ đây đường ai nấy ."

Vỏn vẹn một lời, sự mật giữa hai lập tức như nhấn nút tắt, còn diễn nữa.

Nói đúng hơn là thể Tống Văn Cảnh cứng đờ, nhất thời phản ứng kịp.

Giọng vốn khàn đặc khoái lạc, lúc ẩn chứa nguy hiểm khôn lường. Tống Văn Cảnh tựa nương tử, nắm lấy tay nàng, khẽ hỏi: "Nương tử, chìm mộng cảnh?"

Diệp Mạn Tinh khẽ nhíu mày. Thật ư? Chuyện ... nàng nào ngờ tới.

"A, Tam ca, giúp chăng?" Không lẽ nào, nàng thật sự khiến kinh sợ đến nỗi mất phản ứng luôn ?

Đôi mắt giai nhân ẩn hiện vẻ ảo não, nàng thầm hối hận vì chọn đúng lúc để thốt lời.

Nàng thật diễm lệ. Lúc , gương mặt nhỏ nhắn ướt đẫm mồ hôi, vài sợi tóc lòa xòa vương trán. Khuôn mặt ửng hồng đang giận dỗi nhưng vẫn kiều diễm vô cùng. Chỉ thoáng thấy khí huyết tưởng chừng sắp cuồn cuộn bốc cháy, song kiềm chế .

Trông nàng như , tựa hồ ném quả hồng thủy ngập trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-791.html.]

Thân thể Tống Văn Cảnh cứng , giống hệt một quả bóng đột nhiên , trong lòng chỉ thấy đau đớn. Hắn liếc nàng một cái, trở rời giường châm một điếu thuốc. Hắn thậm chí thắp đèn nến, mò tìm chiếc hỏa cơ trong đêm tối mà châm lửa.

Ngọn lửa đỏ lập lòe sáng tối, thoáng chốc soi rọi gương mặt , chất chứa vạn nỗi suy tư. Hắn từng hút t.h.u.ố.c mặt nương tử, càng bao giờ châm lửa trong phòng ngay khoảnh khắc ân ái mặn nồng.

lúc , một nỗi cô độc bao trùm lấy . Hắn hút điếu t.h.u.ố.c với thái độ bất thường, thể thấy lời đêm nay của nàng tựa như sét đ.á.n.h ngang tai, lực sát thương chẳng kém gì thiên lôi giáng xuống với . Thậm chí khi nàng thốt lời đó, một câu cũng chẳng đáp. Hắn trả lời ư? Không, bởi nào dám thốt lời. Hắn sợ rằng khi mở miệng, câu đầu tiên khiến nàng đau lòng.

Cũng sợ bệnh cố tật lâu tái phát sẽ nàng đau lòng. Thế nên, phản ứng đầu tiên của chính là trở rời giường châm thuốc, kéo giãn cách với giai nhân yêu. Càng trong thời khắc hiểm nguy, càng giữ tỉnh táo. Đó là thói quen luyện từ bao năm lăn lộn giữa lằn ranh sinh tử.

Hắn vẫn đang cân nhắc, thế nào để thốt một lời thể xoay chuyển cục diện.

Trong căn phòng đen kịt, chỉ ánh lửa lập lòe của cùng tiếng hít thở rõ mồn một của cả hai.

Diệp Mạn Tình khẽ gọi: "Tam ca?"

Sau một hồi im lặng dài, Diệp Mạn Tinh cũng choàng chăn lên , chậm rãi dậy, khẽ gọi một tiếng.

Nào ngờ, vị nam nhân hề đáp lời nàng.

Nàng đành kéo chăn, chậm rãi rời giường thắp đèn, choàng chăn tựa đầu giường như cũ.

Chẳng nàng cố tình thốt lời để phá hỏng bầu khí ân ái hiện tại, nhưng dù nữa, chuyện vẫn cần giải quyết dứt điểm.

Vị nam tử rõ ràng nàng đang điều tra bức họa là điều tra về Tống Thanh Nguyên đại ca của , nọ bao giờ tiết lộ phận đặc biệt của Tống Thanh Nguyên với nàng.

Kể cả việc nàng nghi ngờ rằng năng lực phi phàm?

Nàng là hoa đào tinh, nàng gian, ắt hẳn cũng là đặc biệt mới ?

Gà Mái Leo Núi

 

Loading...