Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:34:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thậm chí cô còn hề ánh mắt đang chăm chú dõi theo . Trước mặt Diệp Mạn Tinh hai bộ quần áo sợi tổng hợp, một bộ họa tiết là những bông hoa xanh li ti nền vải trắng tinh, bộ còn màu vàng tươi như nghệ.

Quần áo sợi tổng hợp là mốt thời thượng trong những năm bảy mươi, tám mươi. Vào thời kỳ , bất cứ ai khoác lên chiếc váy sợi tổng hợp dạo bước phố đều sẽ thu hút ánh mắt ngưỡng mộ.

Chất liệu sợi tổng hợp mềm mại và thoáng mát, tuy rằng vẫn thể sánh bằng tơ tằm và lụa là trong thế giới cũ của cô. Thế nhưng ở thời điểm hiện tại , công sức để chế tác những bộ đồ sợi tổng hợp chắc chắn là vô cùng lớn lao.

Cô vuốt ve lớp vải vóc một hồi, kiểu dáng tệ, hợp mắt cô, đúng hơn là nó hề thời chút nào. Hơn nữa nam chính còn mang về cho cô hai tấm vải lụa mềm mại, và cả hai tấm vải bông thoang thoảng mùi sợi mới, vô cùng thích hợp với làn da nhạy cảm.

Gà Mái Leo Núi

Tiểu hoa đào tinh sờ sờ chất vải mềm mại bàn tay . Loại vải lụa mềm mại, mịn màng như vốn dĩ hiếm thấy thị trường, đàn ông tìm nó ở .

Đôi mắt long lanh của cô gái ngước lên, trong veo và thuần khiết nhiễm bụi trần: “A, ba, kiếm tấm lụa mềm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-70.html.]

Thật tấm vải quá lớn, trải rộng cũng chỉ chừng ba thước là cùng, nhưng đủ để cô may hai bộ quần áo ngủ. Hạ sắp sang , mặc đồ tơ lụa mỏng manh ngủ sẽ thoải mái.

Diệp Mạn Tinh vui vẻ mặt, giọng mang theo chút ngọt ngào, thậm chí cô còn đang tỏa một mùi hương dịu nhẹ, khác hẳn với mùi hương nồng đậm của hoa đào .

Hương thơm tinh khiết của tiểu hoa đào tinh khả năng tự nhiên gột rửa ưu phiền, xoa dịu vết thương lòng của những quanh cô, thứ mùi hương mà truyền tai thể chữa lành những chấn thương tinh thần, giúp xua tan căng thẳng những năm tháng chiến tranh khắc nghiệt.

Tống Văn Cảnh xuống băng ghế giường, đôi chân dài duỗi thẳng về phía , đôi mắt sẫm màu chăm chú ngắm cô vợ nhỏ, khàn giọng bảo: “Nếu em thích, sẽ cố gắng mua thêm về.”

“Ngắm vải xong ? Uống chút sữa lúa mạch , ấm bụng chúng sẽ chuyện .”

Giọng của đàn ông khàn, trầm thấp đầy hấp dẫn. Đôi mắt sâu thẳm của chằm chằm vùng bụng của cô, nơi đang ấp ủ giọt m.á.u của hai . Nhớ tới con trai bạn ôm chặt đùi cổng học viện quân sự, khóe miệng khẽ cong lên, trái tim bỗng mềm nhũn.

 

Loading...