Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-10-18 06:15:59
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chính ủy thì trừng mắt , thở dài thườn thượt.

Quả là một vấn đề nan giải.

Tống Văn Cảnh đến bước , chính ủy cũng hiểu rằng thể đổi suy nghĩ của , đành xuống giọng hỏi: "Cô Chu Gia Gia đúng một điều, hiện tại còn cảnh cưỡng ép kết hôn nữa ... Hai đứa bây giờ còn đăng ký kết hôn, nếu thật sự là do ép buộc, lãnh đạo bộ đội sẽ thấu hiểu cho , đồng ý cho hai đứa ly ."

"Dù nữa... Cho dù ưng cô hoa khôi Chu Gia Gia của đoàn văn công, thì tóm , vẫn thể ly hôn tìm một cô gái thật lòng yêu mến để cưới hỏi đàng hoàng."

Dừng một lát, chính ủy thở dài thườn thượt : "Mỗi nhận nhiệm vụ đều là những chuyến nguy hiểm nhất, chỉ mong, ít nhất trong hôn nhân, thể tìm thấy hạnh phúc."

Chính ủy sợ chịu thiệt, những lời cần đều dốc hết cả , giọng lạnh lùng, kiên định của Tống Văn Cảnh văng vẳng bên tai: "Báo cáo chính ủy. trải qua huấn luyện đặc biệt, nghĩ nếu thực sự , ai thể giăng bẫy tính toán ?"

Chính ủy xong thì nghẹn họng, quả thật, Tống Văn Cảnh là lính do chính ông dìu dắt, lẽ nào ông rõ năng lực của ?

Lần trở về, chỉ ở quê tổ chức đám cưới, kết hôn...

Thị trường của Tống Văn Cảnh đến mức nào?

Hơn phân nửa các cô gái trong quân ngũ đều thầm ái mộ , từ bác sĩ, y tá cho đến những nữ văn công xinh .

Nếu vì quan hệ nam nữ thời bấy giờ còn nghiêm khắc, thì nhờ vả mối còn nhiều hơn nữa.

Thế nhưng, nhiều cô gái thích như , trai ưng thuận bất kỳ ai. Tại về quê một chuyến vội vàng kết hôn?

Chuyện quả thực chẳng cần suy nghĩ cũng , nhất định là giăng bẫy.

Bằng , dựa tính cách của Tống Văn Cảnh, tìm hiểu kỹ càng, thể trực tiếp đồng ý cưới xin?

Ít nhất là khi nộp báo cáo kết hôn lên cấp , sẽ bao giờ vội vã nhận lời.

Đừng thấy Tống Văn Cảnh tuấn tú tựa như minh tinh ti vi, kỳ thật coi trọng quy tắc nhất. Ấy mà, ngay cả báo cáo kết hôn của đơn vị quân đội còn nộp, trực tiếp đám cưới.

Cũng chẳng rốt cuộc cô gái sức hút gì, mà thể khiến chấp nhận như ?

Thật lòng mà , lúc chính ủy cũng dám tùy tiện mai mối cho nữa, ngược còn thấy tò mò với cô vợ ở quê của .

"Cậu nghĩ kỹ ? luôn ủng hộ , chỉ là, thành phần gia đình của đối phương thế nào, nộp báo cáo kết hôn lên. Nếu kiểm tra thành vấn đề, sẽ phê duyệt cho .”

Tống Văn Cảnh xong lời , nắm c.h.ặ.t t.a.y nhất thời lên tiếng.

Bởi vì cha cô Diệp cứu cha , chuyện nhà họ Diệp cũng nắm ít nhiều. Anh cả bên ngoại của vợ cưới thiếu tiểu nhà tư sản, hiện tại liên đới, xuống nông trường lao động cải tạo.

Chuyện thẩm tra chính trị , e rằng khó mà qua . Chuyện khẳng định cần chính ủy hỗ trợ, nhưng chính ủy e rằng khó mà chấp thuận điều kiện tiên quyết . Anh chỉ thể tìm cách khác.

"Được , cái vẻ lầm lì của thật khiến phát cáu. Cậu về báo cáo kết hôn chúng ."

Tống Văn Cảnh vẫn lên tiếng, chính ủy cũng đành chịu.

Dừng một chút, chính ủy đành bất đắc dĩ hỏi: "Chỉ là, mắt điều lệnh thăng chức của còn trong tay phó sư trưởng Chu. Hiện tại đắc tội với con gái ông .”

Tống Văn Cảnh vẫn lên tiếng.

Chính ủy cuối cùng nhụt chí : "Hiện tại thủ tục của còn thành. Đối phương chỉ cần thêm vài vòng, cũng vi phạm chính sách, nhưng kéo dài một thời gian thì đối thủ cạnh tranh phía càng nhiều hơn..."

Những lời còn dang dở phía , biểu đạt rõ ràng ý của ông.

Người vốn định vun vén cho con gái , con rể, chuẩn đề bạt .

Hiện tại thì , đắc tội nặng nề với con gái . Ông cũng chẳng cần gì cả, chỉ cần nhúng tay , con gái trút giận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-17.html.]

Bình thường, lãnh đạo sẽ trực tiếp can thiệp cấp , càng là lãnh đạo thì càng bảo vệ danh tiếng của , nhưng khó lòng quản những quyền.

Chu Gia Gia sủng ái, vốn là một cô gái kiêu căng. Dù trong quân đội, nhưng nhất định điều động về đây. Trong bộ đoàn văn công, ai dám đắc tội với cô ?

Chu Gia Gia chỉ kiêu căng mà còn đặc biệt cố chấp, dễ chọc . Một khi cô trở về gì đó với cha , cũng đủ để Tống Văn Cảnh chịu thiệt thòi lớn.

Ảnh hưởng của đối phương lớn, hơn nữa Chu Gia Gia quen thuộc với nội bộ đơn vị. Cô chỉ cần tùy tiện tuyên truyền chút gì đó trong quân ngũ, sẽ tạo thành sự , đủ sức ảnh hưởng đến phán đoán của lãnh đạo cấp dành cho .

Lần thăng chức xem thật khó khăn!

Chính ủy đau đầu, đây cấp mà ông coi trọng nhất, tất nhiên chịu thiệt.

chuyện , quả thật khó giải quyết.

Chính ủy ở bên cạnh cứ thấp thỏm lo lắng.

Tống Văn Cảnh vẫn giữ vẻ trầm tĩnh, chính ủy và : "Thưa Chính ủy, cấp sẽ hiểu. rõ ràng như , một mặt là vì vợ . Nếu giải thích cặn kẽ, về đơn vị sẽ khó tránh khỏi những lời tiếng ."

"Vả , cũng Chu Gia Gia lãng phí thời gian vì . Thanh xuân con gái quý giá lắm, lỡ dở duyên phận của ."

Chính ủy xong thì nghẹn họng thốt nên lời.

Sau đó, Tống Văn Cảnh tiếp: "Nếu cấp thật sự hiểu, phê chuẩn quyết định thăng chức cho , nếu là do chính sách mà thông qua, ý kiến gì. nếu việc đó thể thông qua ..."

Chính ủy , chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu, trừng mắt : "Cậu thế nào?"

Ánh mắt thâm trầm, lạnh lẽo của Tống Văn Cảnh ông , trầm : "Thưa Chính ủy, m.á.u quân nhân chỉ đổ chiến trường. nếu kẻ dùng quyền thế ép , cố tình tạo chuyện , dĩ nhiên sẽ khoanh tay chịu trận."

"Mọi góc khuất ánh mặt trời cũng sẽ lộ . Có quan hệ thông gia tất nhiên sẽ thuận lợi hơn, nhưng cần cái lối đó."

"Thưa Chính ủy, quân nhân thăng cấp là dựa quân công, chiến công. Nếu một chiến công đủ, thì cứ lập thêm nhiều chiến công nữa. Quả thực việc gì mà quân công thể giải quyết. Nếu , là quân công đủ lớn, hoặc đủ tài đức."

Đôi mắt như đại bàng của Tống Văn Cảnh lóe lên ánh sắc lạnh: "Nếu tất cả thủ tục của đều đầy đủ, ông dám tay ngăn cản, thì luôn cấp công minh sẽ chủ trì công bằng."

Chính ủy gân xanh trán giật giật, cuối cùng cũng ngao ngán với cái tính cố chấp của , tức đến mức cầm bút gõ phật phật xuống bàn, quát: " thật sự sợ , đừng liều!"

Cuối cùng chính ủy trừng mắt : "Được , cứ đến thủ đô công tác, rèn luyện nửa năm. Qua đợt sẽ điều về đây, cũng cần điều nơi nào khác, cứ ở đơn vị . Nơi đây vặn đang kế hoạch thành lập một đoàn mới, đến lúc đó sẽ về đó phụ trách."

"Chỉ điều, như sẽ thể về thủ đô công tác nữa."

Tống Văn Cảnh mảy may bận tâm đến chuyện , chân thành cảm ơn chính ủy: "Cảm ơn Chính ủy."

Tống Văn Cảnh bước ngoài, đụng bạn thiết của , Cố Nguyên, đang khoanh tay, một chân gác lên chân , vẻ mặt cà lơ phất phơ dựa tường.

Hắn thấy Tống Văn Cảnh , liền giơ tay vỗ vai bạn , vẻ mặt cợt nhả : "Thế nào, chính ủy 'xử' ?"

Gà Mái Leo Núi

"Chậc, cứ theo cô hoa khôi đoàn văn công , cưới xong thì cả đời cần lo nghĩ nữa. Gia đình, tiền đồ, tiền bạc, quan hệ đều sẵn cả. Đối phương còn mê tít , dù cưới về cũng sẽ một lời theo. Chuyện như dùng đèn lồng soi khắp cũng tìm thấy, nỡ lòng từ chối?"

Vừa dứt lời, lập tức cảm thấy cánh tay tê cứng, trong nháy mắt khóa chặt hai tay phía .

Một luồng sát khí sắc lạnh lập tức tỏa từ đối phương.

Cố Nguyên đau đến toát cả mồ hôi hột, sợ bạn thật sự xem là địch mà tay, vội vàng : "Đại ca tha mạng!"

Thật cũng rõ bạn dạng dễ chọc, nhưng cứ hết tới khác lắm lời, đúng là tự rước họa .

"Không chẳng qua chỉ 'hiến kế' cho thôi mà? Sao tay nặng nề như chứ?"

Cố Nguyên tức đến lao 'ăn thua đủ' với , nhưng đối thủ, đành trừng mắt . Hắn thầm nghĩ, chỉ trách mắt nhắm mắt mở, trời cao đất rộng mà giúp 'dọn dẹp hậu quả'.

 

Loading...