Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-10-18 06:15:56
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc dù cha Diệp vì cứu cha Tống mà thương tật vĩnh viễn, Tống gia cũng bồi thường một khoản tiền kha khá. Nghe chính cha Diệp cũng chẳng hề tính toán gì, nhưng mà Diệp cứ năm bảy lượt chịu buông tha.
Tiếng tăm của Tống gia trong đại đội . Nói cũng , thì việc tai họa lở đất đó đối với nhà họ Tống cũng chỉ là tai bay vạ gió mà thôi.
Nói trắng mà xét, lúc nếu ông Diệp đẩy cha Tống , thì chính ông cũng khó lòng thoát , chỉ là thương sẽ thành cả hai mà thôi.
Gà Mái Leo Núi
Loại chuyện , thật sự khó mà phân định rõ ràng ai đúng ai sai.
Bấy giờ, mấy thím ngang qua cũng đồng tình với nhà họ Tống. Họ bàn tán rằng giờ đây một cô con dâu đỏng đảnh như , vai thể vác, tay thể nhấc, xem công việc tính công điểm dễ dàng bao. Nghe cô yếu ớt đến nỗi chân tay nổi mụn nước, việc gì hồn.
Thật sự là nhà họ Tống ngày càng gặp chuyện chẳng lành.
Nghĩ Văn Cảnh ưu tú như thế, vướng chuyện xui xẻo chứ.
" , vốn đền bù một khoản tiền, giờ ép cưới một cô con dâu yếu ớt, thật đáng thương."
"Phải đó, ở nông thôn mà xuống ruộng việc thì mà sống ? Con dâu yếu đuối đến mức , tương lai sẽ ?"
"Các cô xem, xinh thế mà chẳng giúp việc gì, quả thực là tạo nghiệp! Nghĩ Văn Cảnh bao nhiêu cô gái thầm thương trộm nhớ, tính kế dụ dỗ?"
Tóm , đủ loại âm thanh xì xào, bàn tán vang lên. Thím Lưu vốn chỉ định một câu, ai ngờ mấy xã viên lắm lời, kéo dài câu chuyện.
Thím nhận kẹo của Diệp Mạn Tinh chiếc máy kéo, nên ấn tượng về cô tệ.
Cô nhóc trông cũng đáng yêu, thím sợ Tống mấy lời đồn thổi sinh ác cảm với con bé.
Thím Lưu định đỡ cho Diệp Mạn Tinh vài câu, ai ngờ còn kịp mở miệng.
"Phanh" một tiếng.
Mọi chỉ thấy chiếc bình nước lúc nãy còn trong tay Tống bà ném mạnh xuống đất, ngay mặt mấy cô con dâu lớn nhỏ đang ngang qua.
Sắc mặt bà đen sì như đáy nồi. "Con dâu nhà ăn gạo nhà , yếu đuối một chút, nhà tình nguyện chấp nhận là . Tuyệt đối để cho ngoài lưng ."
"Chủ nhiệm phụ nữ , chúng đây là thấy bất bình cho bà ? Mặc dù cha cô ân tình cứu cha Văn Cảnh, nhưng ân tình của thế hệ mà hy sinh hạnh phúc nửa đời của đứa con trai ưu tú như Văn Cảnh, thì đối với nó cũng công bằng."
Mẹ Tống tuy rằng thấu hiểu đạo lý , nhưng chuyện , bà cũng thể nào can thiệp nữa.
Con trai bà tuy miệng đồng ý, nhưng đêm động phòng tối hôm đó còn dặn bà đun nước nóng cho vợ tắm. Điều đó cho thấy cũng chẳng giận dỗi gì đặc biệt.
Mẹ Tống trong lòng khỏi hồ nghi, nhưng mặt ngoài thì nhất quyết thể thua thiệt. Bà hừ lạnh một tiếng : "Chuyện là chuyện riêng của nhà , phiền bận tâm."
"Lần nếu thấy ai còn lưng, cái gì mà dụ dỗ dụ dỗ, sẽ đến chỗ lãnh đạo xã tố cáo, xem ai còn dám đặt điều."
Nghe thấy Tống thật lòng tố cáo, những cũng hừ một tiếng đáp: "Chúng thế nào cũng là đang lo lắng cho bà, mà bà thì , còn tố cáo, đúng là cảm kích lòng của khác."
Các xã viên đến chuyện tố cáo, liền đây là việc nghiêm trọng. Hơn phân nửa còn thể triệu tập họp phê bình.
Mấy phụ nữ, con dâu liếc Diệp Mạn Tinh đang cạnh chủ nhiệm phụ nữ, nhanh chóng bước chân rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-14.html.]
Chỉ là khi bước, một ánh mắt đầy hận ý sâu đậm lướt qua cô.
Hoa Đào Tinh yên cũng trúng đạn: "....?" Chẳng lẽ chọc "nợ đào hoa" của nam chính ?
thấy Tống bênh vực cô như , cô cũng gì thêm.
Đã gánh vác, Hoa Đào Tinh tất nhiên nghỉ ngơi dưỡng sức . Chỉ là nghĩ đến đẻ của nguyên sắp tới, cô cảm thấy đau đầu.
Mẹ Tống còn tưởng rằng cô tức giận vì những lời , liền an ủi cô một lúc dặn cô nhanh chóng trở về gặp Diệp, còn bà sẽ xin phép về sớm.
Mà ở trong doanh trại bộ đội, Tống Văn Cảnh cũng đang gặp một chút phiền toái.
Ngày hôm đó rõ ràng với chính ủy rằng kết hôn, mới chuẩn báo cáo kết hôn.
Ai ngờ tin tức thành gia thất, trong nháy mắt gây xôn xao cả đoàn văn công!
Cô hoa khôi đoàn văn công tức giận chặn ở cổng đoàn, kiên quyết ép buộc ruồng bỏ vợ quê mùa, thiếu học thức kém sắc ở quê.
Nếu , tiền đồ sáng lạn của sẽ ảnh hưởng.
Văn Cảnh là vốn chẳng ưa ai xen cuộc sống riêng tư của . Dù chút liên hệ nào với cô hoa khôi , thì ngay cả khi giữa họ gì chăng nữa, cũng thể chịu đựng kiểu uy h.i.ế.p trắng trợn như .
Anh vốn thói quen động tay động chân với phụ nữ. Chẳng thèm đôi co thêm, sải bước dài lướt qua cô , lạnh băng buông một câu: "Cứ những gì cô ."
Câu đó suýt nữa khiến cô hoa khôi đoàn văn công tức giận đến mức hai mắt đỏ au. Cuối cùng, nàng hét lớn về phía bóng lưng : " lúc nhận hoa hồng tặng, giờ là xã hội mới , còn chuyện răm rắp lời cha ông bà mai mối nữa..."
"Tiền đồ của đang rộng mở thế , cớ gì vì một vợ quê mùa, kém hiểu , xí mà hủy hoại tương lai?"
Cô hoa khôi đoàn văn công tự cho là tuyệt sắc giai nhân, gia thế hiển hách. Nàng đinh ninh rằng chỉ Tống Văn Cảnh – nhập ngũ lập vô chiến công hạng nhất, giỏi nhất trong quân đội, trẻ tuổi, điển trai – mới xứng đôi với .
Nào ngờ...
Lại một cô gái quê mùa, thiếu học thức, thô kệch xí cướp mất? Nàng tức đến mấy ngày liền ăn ngon, ngủ yên. Trong đầu nàng cứ quanh quẩn ý nghĩ, đời nào thể để một đàn ông ưu tú nhường "hủy hoại" như .
Người đàn ông mà nàng chấm, tuyệt đối phép để ai cướp !
Nào ngờ, Tống Văn Cảnh xa mười mấy bước bất ngờ dừng . Đôi mắt thâm thúy, lạnh lùng và kiên quyết của thẳng cô hoa khôi đoàn văn công, giọng sắc như lưỡi đao chỉnh : " và cô bất cứ quan hệ gì."
"Hơn nữa, xét về nhan sắc, cô thật sự kém cô một trời một vực..."
Anh sự thật, nhưng câu đó lập tức khiến cả khu vực chìm im lặng tuyệt đối.
Còn Chu Gia Gia, tai nàng ù , đôi mắt trong chớp mắt ngập nước, bốn bề là những ánh soi mói đổ dồn về.
Nàng ngây ngẩn bóng dáng ưu tú của đàn ông khuất dần, đôi mắt mở to, chỉ kịp thốt một câu: "Cái... cái gì cơ?"
Một thở cuối cùng cũng thể hít , nàng thầm mến chọc tức đến ngất xỉu.
Ngay cả khi chìm bóng tối, trong đầu nàng vẫn còn văng vẳng câu hỏi: một cô gái quê mùa, nông thôn thể xinh hơn nàng chứ?