Lục Kim Yến những lời bẩn thỉu của Tống Thanh Yểu chọc , nhưng nụ chỉ dừng ở khóe môi, hề chạm tới đáy mắt.
Trái , quanh càng tỏa thứ lạnh lẽo khiến rùng .
“ cưới Tống Tống…”
Khóe môi Lục Kim Yến nhếch lên, sắc lạnh và đầy khinh miệt:
“Lẽ nào cưới cô?”
“Chẳng lẽ Lục Kim Yến sinh là để chịu đựng cái sự ghê tởm của cô?”
“Cút!”
Trong mắt Lục Dục cũng phủ đầy rét buốt và căm ghét.
Khóe môi cong lên một nụ lạnh:
“Tống Thanh Yểu, buồn nôn, cô đúng là bản lĩnh thật.”
“Chị dâu là thế nào, rõ hơn cô.”
“Chị quang minh chính đại, tự trọng tự ái. Cô cố tình bôi nhọ chị sẽ khiến nghi ngờ .”
“Ngược … chỉ khiến chúng càng khinh cô hơn!”
“Nếu cô còn dám phá hoại tình cảm của và chị dâu, bảo đảm, cô sẽ hối hận.”
“Cút khỏi đây!”
Tống Thanh Yểu tái mét, lùi theo bản năng.
Cô cứ tưởng rằng chỉ cần việc Lục Dục từng động lòng với Tống Đường, Lục Kim Yến sẽ cho rằng Tống Đường “ sạch sẽ”.
Cô thật dám tin vì cho Lục Kim Yến mà thật như , mắng cô là ghê tởm?!
Còn Lục Dục nữa…
Tống Đường căn bản yêu !
Thế mà Lục Dục vẫn luôn vì Tống Đường mà hạ thấp cô ?
Tên ngu đó điên chắc?!
Hai em nhà họ Lục đều đuổi cô …
Tống Thanh Yểu nhục tức, cả run rẩy.
Lần , cô cần giả vờ tội nghiệp, nước mắt tự nhiên trào như suối.
“Ặc… ơ kìa!”
Lục thủ trưởng từ ngoài về, bước chân sân thấy Tống Thanh Yểu trong phòng khách nhà họ Lục.
Lập tức, ông căng như dây đàn.
Đặc biệt khi thấy Lục Kim Yến và Lục Dục cũng trong phòng, ông càng hoảng sợ đến mức suýt lao thẳng để kéo cô ngoài.
Ông luôn con bé nhà họ Tống chẳng thứ hiền lành gì.
Nó từng vu oan cháu trai cả thấy cơ thể nó, vu oan cháu trai thứ hai xâm phạm nó.
Bây giờ thật vất vả Tống Đường mới chấp nhận cháu trai cả, hai đứa sắp cưới, ông sợ c.h.ế.t khiếp rằng con nhỏ Tống Thanh Yểu bày trò gì khiến Tống Đường hiểu lầm bỏ cháu trai ông.
Đến cái ghế đang cầm tay, ông cũng chẳng buồn để xuống sân, mà chạy thẳng phòng khách.
“Ông Lục…”
Thấy Lục thủ trưởng, Tống Thanh Yểu càng như sắp tắt thở.
Cô nghĩ ông vẫn còn thương cô .
Nghĩ rằng thấy tủi như thế, ông nhất định sẽ giúp cô đỡ.
Ai ngờ…
Cô thấy Lục thủ trưởng gầm lên:
“Tiểu Yến! Tiểu Dục! Hai đứa nhóc thối nhà các cháu… các cháu để cô đây hả?!”
Tống Thanh Yểu c.h.ế.t lặng.
Lời ông … như thể ông hề chào đón cô đến nhà họ Lục?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-183-1.html.]
Cô chấn động, sững sờ hổ đến nứt da.
Cô còn kịp hồn nỗi nhục nhã cùng cực, thì thấy giọng mang đầy bất mãn của Lục thủ trưởng:
“Thanh Yểu, cô mau ngoài !”
“Người ghét cô như , chẳng lẽ cô ? Về đừng tự rước khổ nữa!”
Đôi mắt đào hoa ngấn lệ của Tống Thanh Yểu trợn to dần.
Cô thật sự dám tin…
Lục thủ trưởng thẳng rằng ghét cô !
Ông thể già mà mất hết liêm sỉ như ?
Là trưởng bối mà ức h.i.ế.p một cô gái nhỏ như cô ?
Lão già … đúng là hổ!
Cô thề nhất định sẽ khiến ông c.h.ế.t yên lành!
Tống Thanh Yểu hận Lục thủ trưởng thấu xương.
cô cũng hiểu rõ: Lục thủ trưởng danh tiếng, địa vị, một kẻ như cô hiện tại đấu ông.
Nỗi uất hận và nhục nhã giờ từng xông thẳng lên đầu, Tống Thanh Yểu còn mặt mũi nào bám trụ nhà họ Lục nữa.
Cô ôm mặt, bật lao ngoài.
“Các cháu đúng là…”
Lục thủ trưởng tức đến đập mạnh tay lên đùi, chỉ thẳng Lục Kim Yến và Lục Dục, giọng đầy trách móc:
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Biết rõ con bé đó bụng , mà hai đứa còn cứ dây dưa dứt… Muốn nó bám lấy cả đời ?”
“Sau , cả hai đứa, tránh xa nó cho ông!”
“Đặc biệt là Tiểu Yến, nếu cháu mà nó giở trò tính kế, để Đường Đường hiểu lầm bỏ cháu… Ông sẽ đ.á.n.h gãy chân cháu!”
“Ông nội, cháu hề dây dưa gì với Tống Thanh Yểu cả…”
Một buổi sáng Tống Thanh Yểu cho buồn nôn, giờ ông nội mắng thêm một trận, Lục Kim Yến và Lục Dục đều nghẹn tới mức sắp hộc máu, đồng thanh phân bua.
Lục thủ trưởng đảo ánh mắt sáng quắc qua hai đứa cháu trai.
Ông cũng tin rằng cả Tiểu Yến lẫn Tiểu Dục đều loại phân biệt đúng sai, chắc chắn tự dưng trêu chọc một đứa rắc rối như Tống Thanh Yểu.
lòng khó dò, phòng vẫn hơn.
Ông dặn dặn , về mà gặp con bé đó thì nhất là tránh xa, né càng xa càng .
Chỉ khi nhận lời hứa chắc nịch từ hai đứa cháu trai, Lục thủ trưởng mới nhẹ thở một .
Sáng nay tỉnh dậy, mí mắt của ông giật liên tục.
Lục thủ trưởng luôn trực giác, hễ mí mắt nháy là điềm báo chẳng lành.
Hy vọng nhà họ Tống sớm đưa con bé đó , đừng để nó tiếp tục hại nữa…
___
Tống Thanh Yểu chạy thẳng đến đất trống phía con hẻm.
Nói thì cũng trùng hợp, cô gặp đúng Hứa San San đang lén la lén lút ở đó.
Trước đây, vì nóng lòng mà Hứa San San từng vài khiến Tống Thanh Yểu vạ lây, nên lúc cũng thấy ngại khi đối mặt với cô .
thấy Tống Thanh Yểu đang đến mức tan nát cõi lòng, Hứa San San quá tò mò, kìm .
Cô há miệng mấy , vẫn hỏi:
“Chị Thanh Yểu, chị thế?”
“Chuyện của liên quan đến cô!”
Tống Thanh Yểu thấy Hứa San San đúng là đồ ngu ơn, chẳng để ý đến cô .
nghĩ đến chuyện Hứa San San si mê Lục Thiếu Du như thế, trong mắt cô chợt lóe lên tia độc ý, vẫn mở miệng:
“Bố thiên vị.”