Lời của Tống Đường quá đỗi thẳng thắn, khiến gương mặt của Nguyễn Thanh Hoan trong thoáng chốc đỏ bừng, như nhuộm màu lá phong.
Cô từng chú ý đến Lục Thiếu Du.
Lần , khi Lục Thiếu Du ngoài đoàn văn công, tươi vẫy tay chào tạm biệt Tống Đường, nụ rực rỡ của khiến mắt cô lóa cả lên.
Khi , cô kìm mà nghĩ: Làm rạng rỡ đến thế chứ!
Rạng ngời như ánh nắng, mang theo khí chất tươi trẻ của tuổi thanh xuân.
Gần đây, cô đang say mê Anh hùng chí của tác giả Đường Tống, trong đó một nhân vật thiếu niên cưỡi ngựa băng qua cầu cong, áo gấm tung bay, cả lầu đầy mỹ nhân vẫy gọi. Cô nghĩ, trong những từng gặp, chỉ Lục Thiếu Du mới thể sánh với hình tượng tự do, phóng khoáng .
Hai của Lục Thiếu Du đều là những nhân tài xuất chúng, ít nhiều che lấp ánh sáng của .
Rất nhiều xung quanh cô từng khen Lục Kim Yến, Lục Dục là thiên tài hiếm , tiền đồ rạng rỡ. Đương nhiên cũng thiếu tán thưởng diện mạo của họ.
Thế nhưng, trong mắt cô, Lục Thiếu Du mới là trai nhất.
Có vài cảm xúc, từ lâu âm thầm đ.â.m chồi trong lòng cô.
Cô kiểu cách. Nếu Lục Thiếu Du chủ động hẹn gặp, cô tuyệt đối từ chối.
Mặt đỏ bừng, cô đẩy nhẹ Tống Đường một cái, nhỏ giọng hỏi:
“Hôm đó ?”
“Có chứ!”
Tống Đường bật .
Nhìn gương mặt xinh xắn của Nguyễn Thanh Hoan như biến thành quả táo chín đỏ, cô đoán câu trả lời.
Quả nhiên, cô thấy Nguyễn Thanh Hoan :
“Cậu thì cũng !”
Tống Đường trêu tiếp:
“Cậu cũng thích em trai thứ ba của bạn trai đúng ? Có thấy cũng trai đấy chứ? Còn là …”
Cô kịp hết câu Nguyễn Thanh Hoan cù nách.
“Tống Đường, còn dám trêu nữa thì cù cho c.h.ế.t bây giờ! Dám ?”
Tống Đường cực kỳ nhột.
Thấy Nguyễn Thanh Hoan chống nạnh, vẻ sắp nhào tới bất cứ lúc nào, Tống Đường lập tức xin tha:
“Không dám nữa ! Nhột c.h.ế.t !”
Dù tiếp tục hỏi thêm, nhưng chỉ gương mặt vẫn còn lấm tấm đỏ ửng của Nguyễn Thanh Hoan, Tống Đường cũng : chuyện hi vọng lắm!
Cùng tập luyện trong một phòng, tiếng đùa của Tống Đường và Nguyễn Thanh Hoan vang vọng đến tai Cố Mộng Vãn, Phùng Oánh Oánh và những khác.
Đội múa của đoàn văn công hơn chục cô gái xinh .
Đa đều mối quan hệ với Cố Mộng Vãn, tuy như Phùng Oánh Oánh, Trần Điềm Tạ Thi Đình, nhưng cũng ai chủ động kết với Tống Đường.
Vì ai cũng rõ, Cố Mộng Vãn ưa Tống Đường. Ai với Tống Đường, nhất định sẽ gặp rắc rối.
Chỉ Nguyễn Thanh Hoan, từ lúc Tống Đường mới đoàn, chủ động quen, thể hiện thiện ý.
Hành động đó, trong mắt Phùng Oánh Oánh và những , chẳng khác nào điều, chẳng nể mặt Cố Mộng Vãn. Tất nhiên, họ thể chấp nhận.
Phùng Oánh Oánh và Trần Điềm liếc , ý tứ ngầm hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-169-1.html.]
Họ nhất định cô lập Tống Đường, khiến Tống Đường nếm mùi bạn bè “đâm lưng”.
Phải kéo Nguyễn Thanh Hoan nhóm họ!
“Nguyễn Thanh Hoan! Triệu phó đội tìm cô kìa!”
Nguyễn Thanh Hoan đang cùng Tống Đường luyện động tác múa , chợt chạy tới gọi cô.
Triệu Phương tìm cô, tất nhiên Nguyễn Thanh Hoan nhanh chóng ngay.
Văn phòng của Triệu Phương ở tầng , cô uống vội một ngụm nước chạy khỏi phòng tập.
“Nguyễn Thanh Hoan!”
Vừa chạy đến gần cầu thang, cô Phùng Oánh Oánh cùng mấy khác chặn .
Cố Mộng Vãn kiêu ngạo phía bọn họ, vẻ lạnh nhạt thanh cao, như một con thiên nga trắng kiêu kỳ và sang trọng.
Lòng Nguyễn Thanh Hoan lập tức dâng lên cảnh giác.
Cô cảnh giác Phùng Oánh Oánh, giọng đề phòng:
“Các cô gì?”
Lúc cô nhận , Triệu Phương thật sự việc tìm cô, mà là nhóm Cố Mộng Vãn cố ý sai gọi cô .
“Cô minh tinh ?”
Thực lòng, Nguyễn Thanh Hoan bỏ chạy.
Phùng Oánh Oánh bảo Tạ Thi Đình và Trần Điềm cùng chặn lối, khiến cô khó mà thoát dễ dàng.
Không đợi cô trả lời, Phùng Oánh Oánh đắc ý lên tiếng:
“Mộng Mộng nhà chúng sắp nhận vai Nữ Vương Nữ Nhi Quốc đó.”
“Nếu cô chịu rời xa Tống Đường, chúng sẽ là bạn .”
“Đến lúc Mộng Mộng đoàn phim Tây Du Ký, cô nhất định sẽ nhắc vài câu với đạo diễn giúp cô, cô cũng nhận một vai!”
Trong khoảnh khắc, Nguyễn Thanh Hoan lập tức hiểu rõ dụng ý của Phùng Oánh Oánh và những .
Họ lôi kéo cô, cô lập Tống Đường.
Cô cũng hiểu, nhóm của Cố Mộng Vãn sức ảnh hưởng lớn trong đội múa.
Nếu cô thuận theo ý họ, trong đoàn văn công, chắc chắn cô sẽ nhắm tới.
sống đời, nếu ngay cả quyền tự do kết bạn cũng , thì cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa?
Cô nở một nụ rực rỡ, gương mặt búp bê vốn xinh xắn càng ngọt ngào quyến rũ hơn.
Thế nhưng từng chữ cô , như đ.á.n.h thẳng mặt họ:
“ chỉ bạn với thật sự thích.”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Nguyễn Thanh Hoan, cô đừng điều!”
Phùng Oánh Oánh ngờ rõ ràng là họ chủ động chìa tay , mà cô dám từ chối.
Tạ Thi Đình vội hiệu cho cô bình tĩnh .
Cô tiến lên một bước, dịu giọng dụ dỗ:
“Tây Du Ký là một trong Tứ đại danh tác đấy! Cô thật sự vai diễn trong đó ?”
“Tống Đường chẳng qua chỉ là một đứa quê mùa từ nông thôn lên, cô theo cô thì gì chứ?”
Lời của Tạ Thi Đình khiến Nguyễn Thanh Hoan bật .
Cô bao giờ chọn bạn vì đối phương thể đem cho cô lợi ích gì.