Trong mắt Tống Kỳ một nữa phủ đầy đau đớn.
Thật , hề để Tống Đường thất vọng.
… cũng thật sự nỡ bỏ mặc Tống Thanh Yểu.
Chưa đợi mở miệng, Tống Chu Dã khẽ cong môi giễu:
“Em để Đường Đường thất vọng quá nhiều .”
“Dù thì, em sẽ để con bé thất vọng thêm một nào nữa.”
“Em cũng từng thề sẽ mãi mãi đối xử với Yểu Yểu.”
“ điều kiện để giữ lời hứa đó là: Yểu Yểu tổn thương khác.”
“Còn giờ đây, nó tổn thương khác . Nếu tối nay Lục Dục cảnh giác ghi âm , chỉ còn cách c.ắ.n răng nhận tội, gánh trách nhiệm với Yểu Yểu thôi!”
“Anh cả, đặt vị trí khác mà nghĩ thử xem. Nếu đổi là hoặc em một cô gái mà thích gài bẫy như , chấp nhận ?”
“Dù em cũng chấp nhận nổi.”
“Thật tối nay, nếu Yểu Yểu thể thẳng thắn nhận sai, chân thành xin Lục Dục, em còn thể nó bằng con mắt khác.”
“ nó chuyện lật tẩy, chẳng những thật lòng xin , mà còn mấy câu chẳng , kéo cả chúng về phía để đối đầu với Đường Đường.”
“Phải, nó còn lóc om sòm, dọa c.h.ế.t dọa sống…”
“Anh cả, đây mỗi Yểu Yểu lóc dọa c.h.ế.t, em thật sự đau lòng. mà, nó như thế quá nhiều , đến mức bây giờ em cũng rõ, rốt cuộc nó thật sự c.h.ế.t, chỉ đang dùng chiêu đó để khiến chúng mềm lòng.”
“Em gái của Tống Chu Dã em, nên là ngay thẳng, dám dám chịu.”
“Nếu bắt buộc chọn một trong hai em gái… Anh cả, em sẽ chọn Đường Đường.”
“Anh cả, cũng nên suy nghĩ cho kỹ .”
Dứt lời, Tống Chu Dã xoay về phòng.
Mỗi câu Tống Chu Dã , với Tống Kỳ mà , chẳng khác gì từng tiếng sấm nổ vang trong lòng.
Anh để tâm đến Tống Đường, trong lòng chất chứa đầy áy náy.
Anh hy vọng Tống Đường thể sống thật .
đồng thời, cũng hy vọng Tống Thanh Yểu thể sống .
Anh mãi mãi quên hình ảnh đầu tiên thấy Tống Thanh Yểu, một dáng vẻ nhăn nheo, giống như con khỉ con .
Khi nhịn mà hỏi Tống Từ Nhung:
“Sao em gái nhỏ thế , còn xí như ?”
Tống Từ Nhung :
“Trẻ sơ sinh đứa nào mới sinh cũng nhăn nheo cả. Chờ vài ngày nữa sẽ dần dần xinh lên.”
“Tiểu Kỳ một trai , mãi mãi yêu thương em gái.”
Tiểu Tống Kỳ lúc đó ghi lòng tạc lời bố dạy.
Anh bò bên cạnh chiếc nôi của em gái, tới lui, vẫn thấy em gái thật sự xí.
là trai, dù em gái đến , cũng sẽ mãi mãi đối xử với em gái.
Chưa đầy một tháng , em gái bắt đầu lớn dần, còn nhăn nheo nữa mà trở thành một bé gái trắng trẻo, mềm mại, đáng yêu.
Đôi mắt sáng, như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-162-1.html.]
Em gái còn mỉm với .
Từ khi còn nhỏ, Tống Kỳ thầm thề với lòng: nhất định sẽ trở thành một trai .
Sau , em gái dần dần lớn lên, trở thành cái đuôi nhỏ luôn bám theo .
Cô bé líu lo gọi là “Anh cả”, giọng ngọt ngào ấm áp đến mức khiến mềm lòng.
Mỗi phạm và Tống Từ Nhung phạt, em gái lén lút mang điểm tâm đến cho .
Cô bé còn ôm lấy bàn tay đ.á.n.h đau của , rơi nước mắt vì xót, thổi vết thương cho , miệng thì liên tục :
“Để em đau , đừng để cả đau…”
Đòn roi của Tống Từ Nhung giáng xuống thể , nỗi đau thể thế cho em gái.
những lời dịu dàng quan tâm , ghi khắc tim, bao giờ quên.
Từ nhỏ đến lớn, Tống Thanh Yểu thật sự quá ngoan.
Những ấm áp và cảm động mà Tống Thanh Yểu mang cho … quá nhiều, quá sâu đậm.
Dù Tống Thanh Yểu phạm sai lầm, thì trai thể bỏ mặc Tống Thanh Yểu, thậm chí là ghét bỏ Tống Thanh Yểu ?
“Yểu Yểu, cả sẽ mãi mãi đối với em.”
Rất lâu lâu đó, Tống Kỳ vẫn thầm lặp lời hứa trong lòng, đầy nghiêm túc và chân thành.
____
Tối nay, mặt đám con cháu, Tần Tú Chi ngại ngùng dám rơi nước mắt.
Chỉ khi trở về phòng riêng cùng Tống Từ Nhung, bà mới buông thả bản , để nước mắt tự do tuôn rơi.
Tống Từ Nhung nổi tiếng là thương vợ như mạng, thấy vợ đến đau lòng như , ông suýt nữa cũng đau lòng c.h.ế.t theo.
Ông nhẹ nhàng lau nước mắt gương mặt bà, dịu giọng dỗ dành:
“Tú Chi, đừng nữa. Thấy em , cũng đau lòng theo…”
Tần Tú Chi vốn kiểu phụ nữ ủy mị.
Thế nhưng nghĩ đến đứa con gái mà hết mực dạy dỗ trở thành nông nỗi , bà thật sự thể kìm nén nỗi đau trong lòng.
Bà gạt nước mắt nơi khóe mắt, giọng nghẹn ngào:
“Lão Tống, xem… vì Yểu Yểu thể chuyện như ?”
“Em thật sự thấy với A Hà, cũng thấy với Tiểu Dục…”
Nghĩ đến những chuyện vô liêm sỉ mà Tống Thanh Yểu gây trong đêm nay, Tống Từ Nhung cũng khỏi thở dài nặng nề.
“Lần , chúng nhất định yêu cầu Yểu Yểu dọn ngoài. Nếu cứ để nó ở trong nhà, ai nó còn những chuyện gì nữa!”
“Đợi nó khỏi đồn cảnh sát, sẽ nghiêm khắc khiển trách! Chúng tuyệt đối thể để nó tái phạm nữa!”
Tần Tú Chi gật đầu.
Bà cũng mong Tống Thanh Yểu từ nay về đừng tiếp tục tổn thương khác nữa.
Như sực nhớ điều gì, bà vội với chồng:
“Lão Tống, Yểu Yểu … con bé cảm giác an .”
“Anh xem, nó những chuyện đó chỉ vì thiếu cảm giác an thật ?”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Tống Từ Nhung nghĩ, những chuyện mà gần đâyTống Thanh Yểu , e là chỉ vì thiếu cảm giác an , mà đúng như Lục Dục và mấy đứa nhỏ , tâm địa con bé ngay thẳng.
… Dù Tống Thanh Yểu cũng là đứa con gái mà ông nuôi nấng từ nhỏ, ông nỡ dùng những lời cay nghiệt để áp lên nó.
Ông chỉ thể chọn cách im lặng.