Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 157.2

Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:16:41
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay đó, giọng yểu điệu, vẻ vô tội của cô vang lên từ chiếc bút ghi âm:

“Anh hai Lục, ?”

“Em chỉ hỏi vài câu thôi mà… Rốt cuộc em gì sai, mà hung dữ với em như thế?”

“Cô gì, trong lòng cô tự rõ!”

“Là cô bỏ t.h.u.ố.c cốc nước của đúng ?”

“Cô định nhân lúc t.h.u.ố.c khống chế, ép lên giường, lấy chuyện để buộc chịu trách nhiệm?”

“Đáng tiếc là… cô tính sai . Dù trúng kế của cô, cũng tuyệt đối động cô.”

“Bởi vì, chỉ cần thấy cô thôi, thấy ghê tởm!”

“Tống Thanh Yểu, cô tự chuốc lấy, cái thứ cặn bã bám theo thoát, còn mượn cớ giá họa cho cả , loại như cô chỉ khiến thấy ghê tởm! Dù là kiếp kiếp , cũng bao giờ chạm cô!”

“CÚT!”

Ngay đó là tiếng “rầm!” đầy giận dữ khi Lục Dục đóng sập cửa.

Rõ ràng, nhốt Tống Thanh Yểu ở bên ngoài.

Trên bút ghi âm trong tay Lục Dục còn hiển thị rõ thời gian thu âm.

Anh đưa màn hình cho cùng xem.

Thời gian ghi âm rõ ràng là chiều nay, chính xác là khi Tống Thanh Yểu bước xuống lầu.

Từ dấu thời gian thể thấy, ghi xong đoạn âm thanh thì cô rời phòng, căn bản bất kỳ thời gian nào để xảy chuyện “gạo nấu thành cơm” như cô !

Đoạn ghi âm chỉnh hề cắt ghép.

Lục Dục nhiều từ chối dứt khoát, thậm chí trong giọng còn sự chán ghét sâu sắc đối với Tống Thanh Yểu.

Cũng từ đoạn ghi âm , thể rằng tối nay Lục Dục cố ý gài bẫy.

vì quá căm ghét Tống Thanh Yểu, để Tống Thanh Yểu cơ hội đến gần .

Nói thật lòng, khi xong đoạn ghi âm, Lục thủ trưởng, Lục Thiếu Du, Lâm Hà và Lục Thủ Cương đều vô cùng sửng sốt.

Bọn họ luôn tin nhân cách của Lục Dục.

Khi nãy Lục Dục động Tống Thanh Yểu, họ tin, bởi luôn là giữ , từng vượt giới hạn với bất kỳ cô gái nào.

Chỉ là… bọn họ từng nghĩ Lục Dục chút thiện cảm với Tống Thanh Yểu.

Không ai ngờ, Lục Dục thể dùng giọng điệu căm ghét như thế để đuổi cô .

Phải chăng… là vì Tống Thanh Yểu dây dưa với Triệu Tỉnh, vu cáo cho Tống Đường, nên từ đó Lục Dục rõ bộ mặt thật của cô ?

dù lý do là gì nữa, thì việc Lục Dục đưa chứng cứ rõ ràng chứng minh trong sạch, cũng khiến tất cả bọn họ thở phào nhẹ nhõm.

Còn Tống Kỳ và Tống Chu Dã thì c.h.ế.t lặng.

Trong mắt hai họ, Tống Thanh Yểu vẫn luôn là một cô gái trong sáng, lương thiện, dịu dàng bao.

Họ thực sự dám tin, cô thể hạ t.h.u.ố.c đàn ông, thậm chí còn chủ động tiếp cận một rõ ràng hứng thú với như Lục Dục.

Sau khi Lục Dục đuổi khỏi phòng, Tống Thanh Yểu vẫn còn chịu dừng , sang c.ắ.n ngược, vu khống Lục Dục ép buộc cô !

Họ chợt nhận , dường như từ đến nay, họ bao giờ thực sự hiểu em gái mà họ luôn coi là bảo bối !

Trong ánh mắt của Tống Từ Nhung và Tần Tú Chi nhanh chóng hiện lên vẻ thất vọng sâu sắc.

Họ vốn tin tưởng nhân phẩm của Lục Dục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-157-2.html.]

Khi nãy, lúc nghiêm túc rằng từng động đến Tống Thanh Yểu, trong lòng hai họ bắt đầu dự cảm, và giờ sự thật chứng minh, linh cảm chính xác.

Tống Thanh Yểu một nữa khiến họ chấn động và lật tất cả nhận thức xưa nay về cô .

Sau khi cơn choáng váng qua , Lục Thiếu Du trở nên đặc biệt hống hách.

Cậu ngạo nghễ nhướng mày Tống Kỳ, giọng đầy khiêu khích:

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

“Giờ thì , Tống Kỳ? Anh còn hai chịu trách nhiệm với Tống Thanh Yểu ?”

“Còn cả xin nữa ?”

với bao nhiêu ? Tống Thanh Yểu chính là loại giả tạo, tâm cơ sâu, cũng chỉ mấy mù như các mới coi cô là vàng ngọc!”

“Có một em gái như Tống Đường mà trân trọng, sức bảo vệ một đứa đầy toan tính như em gái nuôi, thật sự nghi ngờ đầu óc vấn đề đó!”

“Tên khốn Lục Thiếu Du!”

Tống Thanh Yểu gây chuyện thế khiến Tống Kỳ cũng khó lòng chấp nhận.

Lục Thiếu Du năng quá cay nghiệt, vẫn thể nhịn nổi.

Nhìn thấy môi Tống Thanh Yểu sưng tấy, nứt nẻ, cổ đầy vết đỏ, áo bung mất hai nút, váy thì nhăn nhúm, thậm chí còn rách, Tống Kỳ kìm mà lên tiếng:

“Nếu Lục Dục thật sự gì Yểu Yểu, Yểu Yểu thành như thế?”

“Lỡ , mới mở máy ghi âm thì ?”

“Chuyện cái váy, cái cổ thì tính là gì!”

Lục Thiếu Du Tống Kỳ thế, chỉ hận thể trợn trắng mắt ngay tại chỗ.

“Lẽ nào môi cô rách là do hai ?”

“Muốn c.ắ.n rách môi thì dễ thôi, tự cũng !”

“Không tin thì mẫu cho các xem!”

Vừa dứt lời, Lục Thiếu Du liền nghiến mạnh, c.ắ.n nứt môi chảy máu.

Chưa hết, còn giơ tay lên, sức cào cấu cổ , đó quên kéo áo cho nhàu nát, diễn y như thật.

Lục thủ trưởng bên cạnh lặng lẽ mặt .

Thật đấy, thằng ranh ngốc đến mức… ông chẳng buồn nữa.

Tống Đường suýt nữa bật , cũng vội đầu sang chỗ khác để kìm chế.

Màn trình diễn kết thúc, Lục Thiếu Du vênh váo dựa Tống Kỳ, giọng đầy rẻ rúng:

“Giờ thì với Tống Thanh Yểu trông cũng khác mấy.”

“Tống Kỳ, nếu bây giờ ăn h.i.ế.p , bắt chịu trách nhiệm với , tính ? Nhận ?”

Tống Kỳ tức đến phát điên, hét lớn:

“Cút ! Đừng ngậm m.á.u phun ! Ghê tởm!”

, ngậm m.á.u phun .”

Lục Thiếu Du hất cằm, tách khỏi Tống Kỳ, đường hoàng tiếp:

“Tối nay, Tống Thanh Yểu chính là đang vu oan giá họa!”

“Chú Tống, dì Tần, hai cháu là một trẻ tuổi ưu tú, chính trực, tính, tiền đồ rộng mở, Tống Thanh Yểu bôi nhọ thương tiếc, chẳng lẽ chú dì nên cho một lời công bằng?”

Loading...