Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 152.2

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:33:38
Lượt xem: 152

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến cảnh chiều hôm qua, gã đàn ông từng huênh hoang đó còng tay, lôi lên xe cảnh sát, nỗi hả hê chân thật hiện lên trong mắt cô.

“Khương Mai, bây giờ tới lượt cô đấy!”

“Cô và Hà Quân vụng trộm, vì thỏa mãn d.ụ.c vọng mà hại c.h.ế.t con , cả hai , đều trả giá bằng máu!”

Tim Khương Mai co rút dữ dội.

Hà Quân chống lưng, đỡ đầu ở huyện, ngay cả cảnh sát cũng từng dám động tới .

thể tin nổi, ngay cả Hà Quân mà cũng bắt?!

Môi son tô vẽ cẩn thận cũng bắt đầu run rẩy dữ dội.

định mở miệng vài lời níu kéo, định lý để khuyên nhủ Điền Anh bỏ qua quá khứ…

kịp thốt lời nào, Điền Anh vung tay, túm chặt lấy tóc cô , giận dữ gào lên:

“Tám năm gan , cô với Hà Quân là tình yêu đích thực!”

“Tám năm cô còn , là mặt dày níu kéo, cản trở tình yêu của các cô!”

“Một con hồ ly phá hoại gia đình khác, dan díu với đàn ông vợ, hại c.h.ế.t con gái , cô lấy tư cách gì mà lên mặt, mà diễn vai phụ nữ cao quý?!”

“Khương Mai! Suốt tám năm qua, ngày nào cũng chỉ xé nát mặt cô, bắt cô trả m.á.u cho Nữu Nữu của !”

! gì cả!”

… Khương Mai thể vùng .

Điền Anh lụng tay chân bao năm, sức vóc vượt xa Khương Mai, một sống nhờ múa và trang điểm.

Chỉ chốc lát, mặt Khương Mai cào rách, tóc cũng giật rụng từng mảng lớn.

Ban đầu, thấy “nữ thần” của đánh, Trình Thiên Sơn đau lòng chịu nổi.

khi Điền Anh Khương Mai từng phá nát gia đình cô, bắt đầu thấy thất vọng.

Anh từng nghĩ Khương Mai là “bông tuyết trắng đỉnh núi cao”, là thuần khiết dính bụi trần.

Giờ phát hiện từng dan díu với đàn ông khác, thậm chí còn gây cái c.h.ế.t của một đứa trẻ, lòng chùng xuống.

“A! Buông ! Buông ! Đau quá…”

Chu đoàn trưởng từng tay với phụ nữ, nhưng cũng tuyệt đối xen chuyện phụ nữ đ.á.n.h .

Hoặc lẽ… ông thấy Điền Anh thật sự đáng thương, con gái c.h.ế.t t.h.ả.m như , ông để cô xả giận một cho thoả.

Khương Mai từng nghĩ: Trình Thiên Sơn yêu cô đến thế, cô đ.á.n.h chắc chắn Trình Thiên Sơn sẽ lao , bảo vệ cô bằng cả tính mạng.

Thế nhưng… khi cô đầu cầu cứu, thấy ánh mắt Trình Thiên Sơn, khẽ lùi về một bước.

Trình Thiên Sơn … vì cô .

Ngay khoảnh khắc , trong lòng Khương Mai c.h.ế.t lặng.

Ở một góc khác, Tống Thanh Yểu siết chặt môi.

Khương Mai từng đối xử với cô , hơn nữa, Khương Mai là duy nhất của cô trong thế giới .

để tâm đến .

… nếu cô can thiệp, lỡ như Điền Anh đ.á.n.h lây thì ?

Nếu vạ lây, ảnh hưởng tới tiền đồ thì ?

thì thầm trong lòng, một câu lạnh lùng và cay nghiệt:

“Dì nhỏ, xin … nhưng cháu thể vì dì mà huỷ hoại cả đời .”

Nghĩ , cô nghiến chặt răng, lặng lẽ mặt .

“Cứu với… thật sự vô tội…”

Khương Mai nức nở van xin, nước mắt lăn dài, gào trong tuyệt vọng.

Điền Anh đ.á.n.h đến mỏi tay mới chịu dừng, hung hăng xô mạnh Khương Mai ngã lăn đất.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-152-2.html.]

đó, son phấn nhòe nhoẹt, quần áo xộc xệch, mặt mũi bầm dập, hình ảnh thê t.h.ả.m đến mức ai thể ngờ đây từng là “nữ thần cao quý” của cả đoàn văn công.

Điền Anh sợ trong lúc đ.á.n.h Khương Mai sẽ hỏng tờ giấy nhận tội đầy đủ chữ ký và dấu vân tay, nên đó cẩn thận cất nó túi áo.

Giờ phút , Điền Anh lấy tờ giấy , mở rộng mặt :

“Cô vô tội đáng c.h.ế.t, tờ giấy sẽ rõ!”

“Trên đây chữ ký của cô và dấu vân tay của cô !”

“Tám năm , cô thừa nhận: khi đang vụng trộm với Hà Quân, thấy Nữu Nữu bên cạnh lóc ồn ào, họ thấy phiền.”

“Giữa trời mùa đông lạnh cắt da, họ liền nhốt con bé sân.”

“Con gái , sống sờ sờ mà đông c.h.ế.t ngoài trời!!”

từng nghĩ, khi bên ngoại gặp nạn, mang Nữu Nữu vượt núi vì cho con bé… Ai ngờ… chính tay để con bé rơi địa ngục!!”

thật sự mà…”

Khương Mai vẫn nức nở, sức lóc, nhưng giọng điệu giờ chỉ khiến thêm ghê tởm.

Không ai còn thấy Khương Mai “trong sáng đáng thương” nữa.

Sau những gì , thấy, đặc biệt là tờ giấy nhận tội cũ kỹ, vàng ố theo năm tháng , tất cả chỉ còn một từ: “Đáng tội!”

Trước khi đến văn công đoàn, Điền Anh gọi cảnh sát bằng điện thoại công cộng.

Rất nhanh, cảnh sát mặt, mang theo còng tay, trực tiếp áp giải Khương Mai .

Tờ giấy nhận tội chữ ký và dấu vân tay , là bằng chứng thép.

Chờ đợi Khương Mai phía là luật pháp trừng trị!

“Đáng đời!”

Trương Thanh hất cằm, khinh miệt nhổ một bãi nước bọt lên Khương Mai khi cô còng tay lôi .

Còn Điền Anh .

“Nữu Nữu, con thấy ? Kẻ cuối cùng cũng trừng phạt! Mẹ… báo thù cho con …”

… dù cô báo thù, Nữu Nữu… mãi mãi cũng về nữa.

, bật , nước mắt tuôn như suối, cả run rẩy, quặn thắt trong nỗi đau khôn nguôi.

Tống Đường , trong lòng chua xót đến tê dại.

Khi quyển tiểu thuyết , cô từng thấy cốt truyện “nặng drama”, “cẩu huyết”, phần hoang đường.

khi chính cô xuyên thế giới đó, cô mới nhận : mỗi nhân vật mà sách gọi là “vai phụ”, là “ qua đường” đều là những con thật, trái tim, quá khứ, nỗi đau thể chữa lành.

Những dòng chữ nhẹ trong sách…

là vết thương bao giờ khép miệng với trong cuộc.

Bọn họ là những con rối cốt truyện thao túng, mà là nhân vật chính trong chính cuộc đời của !

Tống Đường thật sự xót xa cho Điền Anh.

cũng , Khương Mai gieo gió gặt bão, cô thể cảm thấy hả hê.

Khương Mai bắt thời hạn, cô chỉ hy vọng từ nay về , Lục thủ trưởng, Lục Thủ Cương và Lâm Hà đều thể bình an vô sự, sống đời yên vui.

Chiều tan , từ xa Tống Đường thấy Lục Kim Yến đang chờ bên ngoài văn công đoàn.

Hôm nay hiểu đặc biệt nhớ .

Không kìm nén nữa, cô bước nhanh về phía , nắm lấy tay thật chặt, đan mười ngón tay .

lúc đó, nhóm nhỏ của Cố Mộng Vãn ngang qua.

Thấy cảnh , Phùng Oánh Oánh, Tạ Thi Đình, Trần Điềm đồng loạt mắt tròn mắt dẹt như điện giật.

Lục đoàn trưởng là vị hôn phu của Cố Mộng Vãn đó!!

Mà Tống Đường, cái đứa quê mùa từ nông thôn lên , dám mặt dày tới mức nắm tay giữa ban ngày ban mặt?!

 

Loading...