Sắc mặt Khương Mai tái mét như tàu lá.
Chiếc quần lót … đúng là cô từng tặng cho Trình Thiên Sơn.
Hôm đó, Trình Thiên Sơn đến nhà cô ăn tối.
Trình Thiên Sơn hát cho cô , cô múa một điệu, hai kiềm chế , đêm lửa tình bùng cháy.
Sau đó, Trình Thiên Sơn cầm chiếc quần lót của cô , lưu luyến nỡ buông.
Cô nũng: “Đã thích thì tặng luôn.”
Trình Thiên Sơn nâng niu, như bảo vật cất kỹ trong lòng.
Cô từng nghĩ, đó là bí mật ngọt ngào nhất, lãng mạn nhất giữa họ.
Nào ngờ, Trương Thanh mặt dày đến mức lục lọi đồ của chồng, moi cái thứ riêng tư !
“Trương Thanh thật hổ! Không tôn trọng đời tư của chồng, bảo Trình Thiên Sơn chán ghét cô đến thế!” Khương Mai cay cú nghĩ.
Nhìn chiếc quần Trương Thanh ném mạnh xuống đất, như một đòn trừng phạt công khai giữa đám đông, Khương Mai hoảng loạn.
cô nhanh chóng trấn tĩnh .
Chiếc quần đó đúng là của cô , nhưng Trương Thanh bằng chứng cụ thể?
Trên quần thêu tên “Khương Mai”!
Khương Mai hít sâu một , cằm nâng lên, cổ trắng mảnh dài như thiên nga càng khiến cô thêm kiêu kỳ.
Cô quét mắt Trương Thanh như thứ thấp kém, thần sắc cao ngạo thể xâm phạm.
“Chị Trương,” cô cất giọng thanh cao, “chị đừng vu khống bừa bãi!”
“Chị tiện tay vớ một cái quần lót nào đó là của , bịa chuyện giữa và Phó đội Trình. Loại hành vi ác ý thế thật sự quá đê tiện!”
Mắng xong Trương Thanh, cô sang Trình Thiên Sơn, lạnh giọng như lệnh:
“Phó đội Trình, phiền quản vợ cho . Đừng để chị như ch.ó điên, gặp ai cũng cắn!”
Trình Thiên Sơn si mê Khương Mai đến mù quáng, thể chịu cảnh thần tượng của mắng c.h.ử.i mặt bao ?
Anh lập tức lao lên, nắm lấy cánh tay Trương Thanh, giận dữ :
“Trương Thanh, cô thôi ?!”
“Ở nhà cô loạn cũng , nhưng đây là đơn vị, là nơi việc! Cô phát điên thế , cả đoàn văn công mặt ?”
“Đủ ! Mau xin Phó đội Khương. Lần tha cho cô!”
Trương Thanh đó, c.h.ế.t lặng trong giây lát.
Anh … còn mặt mũi bắt cô xin Khương Mai ?
Thật , Trương Thanh hiểu, sai ở chỗ nào?
Những năm xuống nông thôn, cô buộc bản trở nên mạnh mẽ, ăn sắc sảo, cãi lý tranh quyền với những kẻ bắt nạt, tất cả chỉ để bảo vệ gia đình , để Trình Thiên Sơn ức hiếp.
khi trở về nhà, với , cô luôn dịu dàng, nhẫn nại.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Công việc của cô cũng tồi, nhưng ngoài giờ , cô vẫn gánh vác việc trong nhà.
Khác với Trình Thiên Sơn, tan là xong, thể ngâm thơ thưởng rượu.
Cô còn chăm con, lo cho chồng khó tính bệnh tật triền miên.
Cô tự hỏi lòng: từng phụ , từng phụ cái gia đình .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-151-1.html.]
Vậy mà trong lòng , cô chỉ là một đàn bà lắm lời, dữ dằn, chuyên gây sự.
Khi phát hiện những thứ trong thư phòng của Trình Thiên Sơn, lòng cô nguội lạnh đến cùng cực.
Còn lúc , khi đàn ông cạnh , quen mà thấy xa lạ đến thế, cô nhận : chút lưu luyến cuối cùng cũng tiêu tan.
Cô dứt khoát hất tay , khoé môi nhếch lên, nụ chua chát giễu cợt:
“Trình Thiên Sơn, phản bội … vì xứng đáng.”
“Càng vì đủ .”
“Mà là vì ích kỷ, bẩn thỉu, tự cho là đúng. Là xứng với Trương Thanh !”
“Anh sống với , cảm thấy mỗi phút mỗi giây đều là dằn vặt. Vậy , giải thoát cho .”
“ ly hôn, để toại nguyện mà sống với ‘tiểu tam’ Khương Mai của !”
Nghe đến hai chữ “ly hôn”, sắc mặt Trình Thiên Sơn lập tức đổi.
Trong mắt hiện rõ sự hoảng loạn và cuống quýt.
Khương Mai , gu thẩm mỹ, ở bên Khương Mai, thật sự thấy vui vẻ.
Sống với Trương Thanh chỉ cơm áo gạo tiền, tẻ nhạt đến nghẹt thở.
ở bên Khương Mai, bàn về thơ ca, mộng mơ, cảm giác tự do, nhẹ nhàng, tâm hồn cũng nuông chiều.
Tuy … bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn với Trương Thanh.
Bởi ngoài Trương Thanh , còn ai thể lo toan chu đáo cho cái nhà như thế.
Khương Mai xinh , dịu dàng, thanh cao, nỡ để Khương Mai giặt đồ, nấu ăn, bưng bô đổ thải cho bà già bại liệt của ?
Không, Trương Thanh chắc chắn chỉ đang dỗi!
Trương Thanh yêu như , lúc còn ở nông thôn, gặp nguy hiểm, Trương Thanh thậm chí suýt mất mạng vì cứu mà!
Trương Thanh yêu đến mức thể đ.á.n.h đổi cả mạng sống, thể thật sự cam tâm tình nguyện ly hôn với chứ!
Trình Thiên Sơn bước tới, định nắm lấy tay Trương Thanh, mấy lời ngon ngọt dỗ dành, để cô tiếp tục nhẫn nhịn chăm con, lo việc nhà, phụng dưỡng đang liệt giường.
ngay khoảnh khắc , trông thấy Trương Thanh lạnh lùng ném mạnh một bức tranh xuống đất.
Anh nhận ngay, đó chính là bức tranh tự tay vẽ tặng Khương Mai.
Trong tranh, Khương Mai đang múa, dáng vẻ uyển chuyển như tiên nữ cung trăng, xinh đến mê hoặc.
Anh còn nắn nót lên tranh bốn chữ: Khanh khanh ngô ái.
Với , năng khiếu về âm nhạc và hội họa, đây là một kiệt tác.
Anh vô cùng đắc ý với bức tranh đó.
Vậy mà giờ đây, Trương Thanh đập nát nó ngay mặt , nhục nhã đến độn thổ.
Chưa đến chuyện hình ảnh lan truyền trong đoàn, sẽ nghĩ gì về “mối quan hệ trong sáng” giữa và Khương Mai?
Trình Thiên Sơn tức đến nỗi thở phì phò, đang định phản bác thì… Trương Thanh ném tiếp những bức thư tình mà từng cho Khương Mai xuống đất.
Anh và Khương Mai là đồng nghiệp, ngày ngày gặp mặt trong đoàn văn công.
Cả hai đều “ tâm hồn nghệ sĩ”, nên thường dùng thư từ để trao gửi tình cảm.
Nào ngờ, phụ nữ “thiếu thú vị, khô cằn” như Trương Thanh dám xâm phạm riêng tư, lén thư của và Khương Mai!