Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 144.1

Cập nhật lúc: 2025-11-04 10:08:48
Lượt xem: 100

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh đều thể học…”

Tim Tống Đường chẳng lời, đập lỡ mấy nhịp liền.

Lúc đây, trong đôi mắt đen sâu thẳm của là sự thành khẩn và mãnh liệt thể che giấu, cộng thêm gương mặt mê đến độ gây tội, thật sự khó để cô lạnh lùng từ chối.

… cô vẫn sống đủ những ngày tự do tự tại, một vui vẻ thảnh thơi. Giờ đây cô yêu đương gì cả, thế nên dù chút bối rối, cô vẫn cố gắng thật dứt khoát:

thích ai… thì liên quan gì đến .”

Ánh mắt cô vô thức dừng chiếc cổ váy khâu vá. Đường chỉ vặn vẹo chẳng hình dạng gì, kiểu gì cũng giống như … một con rết đang váy.

nhịn mà lẩm bẩm đầy chê bai:

“Kỹ thuật tệ thật… thích .”

Kỹ thuật tệ thật…

Lục Kim Yến ngẩng mắt , vặn bắt gặp đôi môi đỏ mọng của cô, vẫn còn sưng, còn chút trầy xước.

Hạ tầm mắt, là chiếc cổ thiên nga trắng muốt.

Vì chiếc áo ba lỗ cho cô mặc rộng cổ, nên thấy rõ những dấu vết đỏ nhạt cổ và xương quai xanh cô, thậm chí, nơi lồng n.g.ự.c mờ mờ ảo ảo cũng mang theo vài dấu vết khó mà ngơ.

Tối qua… chẳng lẽ thực sự khiến cô khó chịu?

Kỹ thuật của … tệ đến mức khiến căm ghét đến thế ?

Lục Kim Yến hiếm khi nào tự nghi ngờ bản như lúc .

Anh ngượng ngùng chạm nhẹ ngón tay lên môi .

Rõ ràng đều là môi thôi mà, vì môi khác khiến thích, còn môi chê là ngốc nghếch?

Anh cúi đầu, xuống bàn tay .

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Anh sức mạnh. Từ đến giờ vẫn nghĩ phụ nữ sẽ thích đàn ông khỏe khoắn mạnh mẽ, ngờ bây giờ cô ghét bỏ đến .

“Tệ c.h.ế.t !”

Tống Đường đường kim mũi chỉ mà khâu cho cô, càng càng chướng mắt, nhịn lẩm bẩm thêm một câu nữa.

Không chỉ tệ, mà là… tệ đến c.h.ế.t luôn!

“Anh…”

Lục Kim Yến á khẩu.

Từ nhỏ đến lớn, luôn nổi tiếng là thiên tài. Khả năng học hỏi của thật sự mạnh.

những chuyện như hôn môi chạm con gái… thì cơ hội để học.

Anh tìm hiểu từ , càng cách nào để bản tiến bộ hơn.

Thế nhưng cứ mãi cô chê là “tệ”, càng sợ rằng vì quá tệ mà cô sẽ để ý tới nữa.

Ngồi đơ một lúc lâu, cuối cùng vẫn đỏ bừng cả vành tai, tự kiểm điểm một cách nghiêm túc:

“Xin … tối qua sốt cao quá, khiến em thoải mái.”

“Anh… môi em sưng lên, chắc là đau lắm.”

“Trước đây từng hôn cô gái nào khác, thật sự là… kinh nghiệm gì cả, lẽ khiến em cảm thấy dễ chịu.”

“Anh…”

Lục Kim Yến mặt đỏ bừng bừng, cúi đầu đôi tay trắng lạnh, thon dài của :

“Sức mạnh… cả cơ bắp, tiết chế, kỹ thuật đúng là còn yếu kém.”

“Nếu… nếu em thích, thể tìm cách học. Anh nhất định sẽ cố gắng để tiến bộ.”

“Tống Tống, nếu giỏi hơn… em thể chịu một cái ?”

Tống Đường trợn tròn mắt.

Anh đang cái quái gì trời?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-144-1.html.]

Cô chỉ chê khâu váy cho cô quá , cớ lôi cả chuyện… môi cô sưng ?!

Còn cái gì mà “trải nghiệm”… cái loại lời mà cũng dám miệng ?!

“Anh… trong balô của dầu xoa, nếu em thấy chỗ nào khó chịu thì…”

“Lục Kim Yến! Anh im miệng cho !”

Tống Đường thật sự thể nổi nữa, nổi giận cắt ngang lời .

chỉ “im miệng” thôi thì vẫn đủ để xả cơn tức trong lòng cô.

Cô phồng má, hừ một tiếng, với vẻ cực kỳ ghét bỏ:

“Đồ vô liêm sỉ!”

“Anh là đồ biến thái! Đồ lưu manh! Đồ dê xồm!”

“Anh…”

Lục Kim Yến trông vô tội lúng túng.

Anh chỉ nghiêm túc cho cô rằng sẵn sàng học hỏi, cải thiện kỹ năng, để cô đừng thích khác mà sang thích , thành “đồ dê xồm” mất ?

Tống Đường tức đến nghiến răng, hung hăng trừng mắt lườm , nhưng chạm ngay đôi mắt đen nhánh , trong trẻo đến mức vô cùng vô tội.

rõ hai họ căn bản đang cùng một chuyện.

Để tránh càng càng lệch quỹ đạo, Tống Đường hít sâu một , nghiến răng nghiến lợi rõ từng chữ:

từng chê hôn tệ!”

Thật , Tống Đường cũng từng hôn ai khác.

cô cảm nhận , kỹ thuật của tệ.

Ít nhất, khi hôn , cô cảm thấy … dễ chịu.

Hơn nữa, sức mạnh cũng là khuyết điểm.

Một đàn ông mà yếu ớt đến mức xô cái ngã liền, tay xách nổi, vai gánh nổi, thì còn gọi gì là đàn ông?

Kiếp , Cố Bảo Bảo từng với cô: chọn đàn ông, tuyệt đối đừng chọn loại chỉ cái mã, bên trong yếu như sên.

Đã chọn thì chọn kiểu đàn ông “ lực”, khí chất đàn ông toát từng lỗ chân lông.

Giống như Lục Kim Yến , sức mạnh , cơ bắp , hormone tràn đầy , mà ở mấy hội sở, chắc mấy bà chị nhà giàu tranh đến rách áo!

Tất nhiên, mấy lời kiểu đó Tống Đường bao giờ với Lục Kim Yến.

Cô chỉ tiếp tục nghiến răng, cực kỳ khó chịu mà :

chỉ chê cái váy vá quá , kỹ thuật quá kém!”

“Anh vá xong mà như con rết đang bám áo, mặc kiểu gì chứ?!”

“Còn nữa, trong đầu cả ngày nghĩ gì thế hả?”

“Đồ biến thái!”

“Đồ vô liêm sỉ!”

“Đồ thần kinh!”

“Anh…”

Lục Kim Yến ngơ ngác.

kỹ thuật… là đến chuyện vá váy?

Còn tự động liên tưởng đến chuyện tối qua.

Anh thật sự ngờ, thì cô chỉ chê váy , chứ chê… .

Anh cúi đầu chiếc váy trong tay.

Một chỗ khâu… đúng là thật. So với con rết thì cô nể mặt lắm .

Bình thường ở bên ngoài, luôn là trầm tĩnh, điềm đạm, vui giận lộ mặt. khi chính thích mắng là biến thái, thật sự chẳng thể nào tỏ bình thản nổi nữa.

Loading...