Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 136.2

Cập nhật lúc: 2025-10-31 11:56:35
Lượt xem: 133

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thiếu Du nhận ông nội vẻ mặn mà với món ve đất của .

Cậu vốn định tranh luận, chứng minh rằng ve đất là mỹ vị ngon nhất thế gian, mùa hè tranh thủ ăn nhiều, chứ sang đông sẽ chẳng còn mà ăn.

nghĩ đến chuyện Tống Đường sắp , mấy món ăn vặt mà chuẩn cho cô vẫn kịp đưa, nên đôi co nữa.

Cậu đeo ba lô, nhảy lên chiếc xe đạp thiết, phóng vút khỏi ngõ.

“Anh hai Lục, hôm nay là ngày đầu tiên em đến đội múa việc, nên hồi hộp.”

Ngồi trong xe, Tống Thanh Yểu mở lời bắt chuyện.

“Lần đầu tiên đến Viện Khoa học , thấy hồi hộp ?”

Lục Dục thật lòng chẳng chuyện với cô .

cứ ngẩng mặt lên , rõ ràng đang chờ Lục Dục đáp , Lục Dục chỉ đành lạnh nhạt ậm ừ:

“Ừ.”

“Tầm Trung thu bọn em hình như cũng sẽ đến Viện Khoa học biểu diễn.”

Đôi mắt hạnh đẽ của Tống Thanh Yểu sáng bừng như lấp lánh:

“Em sẽ cố gắng biểu diễn thật , để đội múa mất mặt.”

dịp Trung thu, đội múa sẽ đến đơn vị của họ biểu diễn.

Mà năm nay, Tống Đường cũng gia nhập đoàn văn công, cô chắc chắn cũng sẽ tham gia.

Anh Tống Đường chỉ giỏi bài mà còn múa.

Thế nhưng từng tận mắt thấy cô múa bao giờ.

cả cũng thích cô, cố hết sức đè nén tình cảm trong lòng…

nghĩ đến việc cô sẽ tham gia biểu diễn Trung thu, và thể tận mắt thấy, đôi tai trắng như ngọc của kìm ửng lên một tầng đỏ nhạt.

Tống Thanh Yểu ngẩng đầu liền thấy điều đó.

bên hàng ghế , từ góc độ thể thấy rõ đường nét gương mặt Lục Dục.

thể thừa nhận, Lục Dục thật sự trai.

Gương mặt như tạc từ khối bạch ngọc tinh khiết nhất, trong trẻo thanh cao, sắc nét như tranh, mang theo vẻ xa cách lạnh lùng khiến khó lòng chạm đến.

Trước đây, cô luôn cho rằng Lục Kim Yến là chê .

thực tế, nếu so sánh, gương mặt của Lục Dục chẳng hề thua kém.

Chỉ là… thái độ của Lục Kim Yến với cô quá lạnh lùng.

Sáng nay dứt khoát từ chối cô , khiến cô đầu tiên cảm nhận , để chiếm trái tim , dễ chút nào.

Hơn nữa, Cố Mộng Vãn cũng thích .

Nếu cô bắt tay liên minh với Cố Mộng Vãn, thì thể để lộ rằng cô cũng tình cảm với Lục Kim Yến.

Thấy gò má của Lục Dục, vốn luôn lạnh lùng, cao ngạo, giờ cũng dần nhuốm một tầng ửng hồng, trong lòng Tống Thanh Yểu kìm nảy sinh một suy nghĩ táo bạo.

Trước đây, cô luôn xem Lương Việt Thâm là phương án dự phòng.

Lương Việt Thâm xuất sắc, nhưng Lục Dục cũng hề thua kém.

Anh là thiên tài nghiên cứu công nhận, tuổi còn trẻ mà thành tựu trong nhiều lĩnh vực.

Con đường tương lai của , tuyệt đối hề kém cạnh gì Lương Việt Thâm.

Nếu thể ở bên Lục Dục, ít nhất cô cũng thể trở thành con dâu của một vị Tư lệnh, vợ của một “ông lớn” trong giới khoa học kỹ thuật.

, nhiều đàn ông chỉ khi đ.á.n.h mất mới hiểu trân quý.

Có lẽ, nếu cô hẹn hò với Lục Dục, Lục Kim Yến sẽ sốt ruột, sẽ dằn vặt, sẽ tìm cách níu kéo cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-136-2.html.]

Đến khi Cố Mộng Vãn giày vò Tống Đường đến bại danh liệt, cô sẽ thể ung dung chọn ưu tú nhất trong hai em nhà họ Lục để kết hôn.

khiến Lục Dục rung động vì !

“Anh hai Lục, cảm ơn . Tuần nghỉ, em mời ăn ở nhà hàng quốc doanh nhé.”

Không lâu , xe dừng cổng đoàn văn công.

Tống Thanh Yểu , kín đáo tháo chiếc hoa tai bạc bên tai trái, giọng ngọt ngào, dáng vẻ duyên dáng, ưu nhã vẫy tay chào Lục Dục bước xuống xe.

Chiếc hoa tai , là vật mà cô cố ý “bỏ quên” .

tin rằng, khi thấy món đồ , Lục Dục sẽ nhớ đến dáng vẻ cao quý, xinh của cô , ngày đêm tương tư thôi!

Qua gương chiếu hậu, Lục Dục lờ mờ trông thấy cô để thứ gì đó trong xe.

Từ nhỏ Lục Dục ưa Tống Thanh Yểu.

Sau những chuyện xảy tối qua, càng cảm thấy Tống Thanh Yểu ngu ngốc, trơ trẽn và đáng ghê tởm.

Anh đương nhiên thứ gì của Tống Thanh Yểu ở trong xe .

Tấp xe lề đường, nhanh chóng mở cửa xuống xe, kiểm tra hàng ghế phía .

Là một chiếc hoa tai bạc.

Nếu chiếc hoa tai là của Tống Đường vô tình đ.á.n.h rơi, chắc chắn sẽ cất giữ cẩn thận, tìm cơ hội mang trả cho cô.

đây là thứ Tống Thanh Yểu cố tình để , thì chỉ coi như nó từng tồn tại.

Để tránh phiền toái đáng , Lục Dục do dự, tiện tay ném thẳng chiếc hoa tai thùng rác bên đường.

__

“Tống Tống!”

Vừa dừng xe cổng đoàn văn công, Tống Đường mở cửa bước xuống mà chẳng buồn với Lục Kim Yến lấy một câu tạm biệt.

Anh lập tức đỗ xe cẩn thận vội vàng đuổi theo cô:

“Lần đầu em diễn ở nông thôn, chắc chắn sẽ thấy quen.”

“Anh chuẩn cho em một ít đồ, bên trong kẹo, socola, bánh ngọt, còn cả mấy loại t.h.u.ố.c thông dụng…”

Vừa , nhét một chiếc ba lô rằn ri nhỏ tay cô.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

cần!”

Vừa chấp nhận nhờ xe là vì nể lòng các bậc trưởng bối, tiện từ chối.

nhận đồ của là một món nợ ân tình, cô nhất quyết .

Cô lạnh mặt, dứt khoát đẩy chiếc ba lô rằn ri trả lòng , rõ ràng cắt đứt sạch sẽ dây dưa:

“Lục Kim Yến, cảm ơn đưa tới đây.”

sẽ gửi tiền xe cho .”

Nói , cô còn móc trong túi một đồng tiền giấy, nhét thẳng tay .

Để triệt để dập tắt ảo tưởng của , cô cố tình dối:

“Sau đừng tốn thời gian với nữa.”

thích . Anh cứ dây dưa như , sợ sẽ vui.”

 

Loading...