Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 131.2

Cập nhật lúc: 2025-10-31 03:59:04
Lượt xem: 158

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi vai gầy yếu của Tống Thanh Yểu run lên, đầy đau khổ và tuyệt vọng.

giơ tay, cố đẩy Lâm Hà .

“Dì Lâm, dì thả cháu , để cháu c.h.ế.t cho xong!”

“Trinh tiết của con gái quý giá như thế, mà Lục thấy hết thể cháu, cháu sống còn ý nghĩa gì nữa chứ!”

“Cháu xin , để cháu c.h.ế.t …”

Thực , Tống Thanh Yểu cũng chẳng định thật sự xuống giường.

cũng đang ăn mặc lôi thôi, trong phòng đàn ông, tiện để họ thấy.

Chiếc giường nhỏ của Tống Đường kê sát tường, cô bèn quấn chặt chăn quanh , giả vờ vùng vẫy đập đầu tường.

“Yểu Yểu, con gái của ơi…”

Thấy Tống Thanh Yểu như sống nổi nữa, Tần Tú Chi đau lòng đến rơi nước mắt.

Bà vội bước lên, ôm chặt con gái lòng, dỗ dành an ủi đầy kiên nhẫn.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Hiểu con ai bằng , Tần Tú Chi dĩ nhiên rõ tâm ý của Tống Thanh Yểu với Lục Kim Yến.

Bà vốn cũng thấy hai đứa từ nhỏ thiết, trai tài gái sắc, đúng là một đôi trời sinh.

Giờ thấy con gái bảo sống nổi nếu Lục Kim Yến, bà càng mong Lục Kim Yến sẽ thương yêu con , cùng nó trọn đời trọn kiếp.

Bà ngẩng mặt, nước mắt vẫn khô, sang Lâm Hà:

“A Hà, chắc cũng tấm lòng của Yểu Yểu với Tiểu Yến .”

“Hai nhà vốn quen sâu, hai đứa lớn lên cùng , là… tác thành cho chúng ?”

Sắc mặt Lâm Hà lập tức trầm xuống.

Bà và Tần Tú Chi vốn như chị em ruột, tình nghĩa sâu đậm, sống chung bao năm, coi như .

Bà hiểu tính Tần Tú Chi mềm lòng, nhưng ngờ chị hồ đồ đến , còn định giúp Tống Thanh Yểu loạn.

Lâm Hà tuyệt đối thể đồng ý với mối hôn sự , liền thẳng:

“Tú Chi, Tiểu Yến là quân nhân, nó đến đây là để cứu .”

“Nó từng cứu ít , trong đó cũng nhiều cô gái.”

“Nếu ai cứu cũng bắt nó ‘chịu trách nhiệm’, thì Tiểu Yến cưới bao nhiêu đây?”

Tần Tú Chi nghĩ khác, hai nhà vốn thiết, Lục Kim Yến cũng đến tuổi lập gia đình, Tống Thanh Yểu xinh , giỏi giang, hai đứa quả thật xứng đôi.

ngờ Lâm Hà phản đối, thậm chí trong lời còn thấp thoáng ý coi thường Tống Thanh Yểu, khiến bà thấy khó chịu.

Bà kín đáo liếc mắt hiệu cho Tống Từ Nhung, ngụ ý bảo ông chuyện với Lục Thủ Cương.

Dù gì, con gái bà ưu tú như thế, sợ gì tìm chỗ để gả.

Yểu Yểu một lòng si mê Lục Kim Yến, bà vẫn hy vọng con bé thể toại nguyện.

Tống Từ Nhung luôn xem Tống Thanh Yểu như báu vật, chắc chắn cũng mong cô gả cho yêu.

Ai ngờ, ông còn kịp mở miệng thì thấy giọng lạnh lùng của Lục Dục vang lên:

“Vừa nãy lúc cả xông cứu , cháu cũng theo .”

“Bộ dạng quần áo xộc xệch của Tống Thanh Yểu, cháu cũng thấy , mà chẳng gì đáng …”

“Tiểu Dục, câm miệng cho ông!”

Lục thủ trưởng lập tức quát lớn.

Ông luôn nghĩ Lục Dục ý với Tống Thanh Yểu, nên khi thấy đứa cháu trai vốn luôn trầm lặng, kín đáo nay đột nhiên lên tiếng giữa đông , ông liền cho rằng nó định chịu trách nhiệm, vội vàng ngăn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-131-2.html.]

Ông trừng mắt cảnh cáo Lục Dục, đồng thời liếc mắt hiệu cho Lục Thiếu Du: Trông chừng thằng nhóc đó! Đừng để nó linh tinh đòi hùng cứu mỹ nhân!

Lục Thiếu Du lập tức gật đầu nghiêm túc.

Cậu Tống Thanh Yểu chị dâu, càng chị dâu thứ hai, nên chắc chắn giữ chặt hai, để gài bẫy.

Lục Dục thì vẫn còn mơ hồ.

Anh chỉ nghĩ đơn giản, ai nấy đều thấy cảnh Tống Thanh Yểu lôi thôi nhếch nhác, mà cũng chẳng đẽ gì, thì chịu trách nhiệm?

Lẽ nào cô định một lúc cưới nhiều ?

Ai thấy đều cưới cô chắc?

Đã nhiều thấy thì chẳng ai cần chịu trách nhiệm cả.

Anh cả cũng cần bám riết nữa.

Anh , gì sai?

Sao ông nội như thể gặp đại địch?

Lục Dục thông minh như , mà chuyện nghĩ mãi .

ông nội bảo im, chứng tỏ ông tính toán, cần nữa là .

Thấy Lục Dục thêm lời nào, Lục Thiếu Du mới thở phào nhẹ nhõm.

Cậu thật lòng trai vướng mớ rắc rối , liền lạnh mặt sang mắng Tống Thanh Yểu:

“Tống Thanh Yểu, cô bám lấy đến nghiện ?”

“Vừa , cả và hai tưởng là Đường Đường gặp chuyện, nên mới vội vàng chạy qua.”

“Khi chúng đến nơi, Triệu Tỉnh còn đang đè cô.”

“Khi đó cô gần như còn mặc gì . Cô chịu trách nhiệm, chẳng nên tìm Triệu Tỉnh ?”

“Cô lấy tư cách gì bắt kẻ gánh oan?”

“Hơn nữa, bộ dạng lúc đó của cô, chúng ai cũng thấy .”

“Cũng chẳng gì đáng , thấy cung tiêu xã mua thịt, miếng thịt heo ở đó còn dễ hơn!”

“Chúng nhầm’ thôi mà còn thấy đau mắt, mà cô bắt chịu trách nhiệm nữa hả?”

Tống Từ Nhung và Tần Tú Chi đồng loạt biến sắc.

Nãy giờ Tống Thanh Yểu khăng khăng Lục Kim Yến thấy hết cơ thể , khiến họ cứ tưởng chỉ mỗi Lục Kim Yến thấy cảnh tượng đó.

Ai mà ngờ, hóa là… ai cũng thấy.

Mà còn là do Triệu Tỉnh xé rách quần áo cô !

Nếu giờ còn cố bắt Lục Kim Yến chịu trách nhiệm thì chẳng khác gì trơ tráo càn!

Hai còn kịp hồn vì hổ, thấy giọng Lục Thiếu Du đầy tức giận:

từng Đường Đường , mỗi ngoài cô đều khóa cửa.”

“Giữa đêm hôm khuya khoắt, cô lén lút mở khóa phòng cô , định giở trò gì hả?”

Loading...