“Dù họ  chịu nuôi, nhưng chúng  vẫn  tính xong sổ sách bên .
Đoàn trưởng Chu vì chăm sóc hai đứa trẻ,  tính các chi phí khác, chỉ riêng tiền sinh hoạt mỗi tháng là ba mươi đồng, cô tự tính xem tổng cộng bao nhiêu,  tiền  cô  trả hết nợ cho    khi   chứ!”
Diệp Tiểu Vũ  đến đây,  hiểu  ý định của chị Tô, cũng bớt lo lắng.
Để tránh ảnh hưởng đến cô, Diệp Tiểu Vũ liền dẫn Diệp Noãn Noãn  phòng, đóng cửa , mắt  thấy, tâm  phiền.
Người phụ nữ   Tô Ý   tính tiền, càng hoảng sợ hơn.
Trước đây vì tìm một  gia đình  hơn, cô   tiêu gần hết  tiền bồi thường.
Giờ chắc chắn cô     tiền , chồng ở nhà cũng sẽ  đồng ý.
“Số tiền đó là Đoàn trưởng Chu tự nguyện chi cho bọn trẻ,    tiền trả cho mấy .”
“Vậy thì cút khỏi đây, đừng bao giờ   nữa!”
Mọi  cũng đồng loạt hưởng ứng: “, đuổi cô  !”
“Chúng   chào đón cô! Đi mà hưởng cuộc sống   của cô !”
Chu Cận Xuyên cũng đưa  tối hậu thư: “Nể mặt cô là  ruột của bọn trẻ, hoặc là cô ly hôn về đại viện tiếp tục chăm sóc hai đứa trẻ, hoặc là cô cút ngay lập tức.”
Người phụ nữ   xong  tin  mắt   Chu Cận Xuyên: “Đoàn trưởng Chu,  hãy vì Diệp Vĩ mà thương hại  !”
Chu Cận Xuyên nheo mắt: “Nếu   vì Diệp Vĩ, cô nghĩ bây giờ cô còn  thể  đây  chuyện tử tế với   ?”
Người phụ nữ  sợ run lên,  khi đến, cô   nhờ  lén hỏi thăm,    buổi trưa, hai đứa trẻ sẽ ở nhà ngủ trưa một .
Vì , cô  cố tình đến  giờ ,  ngờ hai đứa trẻ sẽ  lóc ầm ĩ, đánh thức cả hàng xóm đang nghỉ trưa.
Kế hoạch thất bại, cô  cũng  dám tiếp tục  loạn, đành  về nghĩ cách khác.
Vì , trong lúc hỗn loạn, cô  lén lút trốn .
Mọi  thấy ,   nhịn  chửi thêm vài câu, an ủi Chu Cận Xuyên và Tô Ý  cũng  lượt rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-93.html.]
DTV
Đợi    hết, Chu Cận Xuyên mới đóng cửa .
Trước khi  nhà,  nghĩ ba  chắc chắn sẽ ôm  .
Chu Cận Xuyên đang nghĩ  an ủi ba  như thế nào.
Vừa  nhà,  phát hiện Tô Ý đang cùng hai đứa trẻ ăn chè đậu xanh.
“Đoàn trưởng Chu,    ăn một bát ? Chè đậu xanh  ướp lạnh, tâm trạng   thì nên ăn chút đồ ngọt.”
Chu Cận Xuyên thở phào nhẹ nhõm, đồng ý ngay.
Sau đó bốn   quanh một bàn ăn chè đậu xanh.
Mặc dù hai đứa trẻ  còn , nhưng rõ ràng vẫn  chút sợ hãi.
“Chú Chu, bà  còn   ?”
Chu Cận Xuyên an ủi: “Sẽ  , chú sẽ dặn bảo vệ,   sẽ  cho bà   nữa.”
Để giảm bớt ảnh hưởng tâm lý cho hai đứa trẻ, Tô Ý cả buổi chiều đều  rời hai đứa một bước.
Chu Cận Xuyên cũng phá lệ   ngoài, chọn  việc ở phòng  việc.
Đến giờ ăn tối,  mới  ngoài: “ sẽ trông chừng bọn trẻ, cô yên tâm  !”
Tô Ý gật đầu: “Vậy  xong việc sẽ về, tối  lấy cơm về ăn chung nhé?”
“Được.”
….
Khi cô từ nhà ăn về, bốn  ăn tối xong.
Tô Ý tưởng Chu Cận Xuyên sẽ .
Không ngờ   bước tới : “Noãn Noãn  sợ hãi , cô đưa con bé ngủ  ,  đợi Tiểu Vũ ngủ say  mới .”.