"Không , thật  em nghĩ    cứ coi như là  nghỉ tuần trăng mật cũng , dù  lúc  khi kết hôn, chúng  chỉ về Tây Bắc,   coi là tuần trăng mật."
Dù ngay từ đầu nhân viên  nhầm lẫn, nhưng căn phòng mà Chu Cận Xuyên  đặt  thì  hề sai sót.
Vừa bước  phòng, cả một giường đầy hoa, thậm chí bồn tắm cũng ngập tràn cánh hoa.
Đối với  đời ,  lẽ điều   phần tầm thường, nhưng với thời kỳ hiện tại ở trong nước, vẫn là điều khá mới mẻ và lãng mạn.
Tô Ý bước  phòng,  một vòng, phát hiện cửa sổ phòng  thẳng  biển, cảnh tượng  đến ngỡ ngàng.
Ngay lập tức, cô cảm thấy  mệt mỏi đều tan biến.
Thậm chí, cô còn   nghỉ ngơi: "Cận Xuyên, sắp hoàng hôn , chúng   biển đạo một vòng nhé?"
Chu Cận Xuyên nhẹ nhàng : "Tất cả  theo ý em."
Nói ,  mở va li, lấy  một chiếc váy hoa dài.
"Cái váy  là đồ  bí mật mua cho em đó, em thử xem ?"
"Bí mật mua cho em? Ồ, cả đồ bơi cũng  nữa ?"
Vốn cô còn tưởng chuyến   là quyết định bất ngờ,  ngờ Chu Cận Xuyên  chuẩn  kỹ lưỡng đến .
Mọi thứ đều   tính toán kỹ càng.
Tô Ý vui vẻ ôm lấy đồ   phòng tắm  váy, khi mặc xong, cô vẫn cảm thấy  điều gì đó  .
Váy thì ,  hợp với biển.
 kiểu tóc vẫn là kiểu cô buộc khi  , tất cả đều  búi gọn.
Sau khi cân nhắc, Tô Ý   thả tóc xuống, dùng tay túm  một chút, buộc một b.í.m tóc lệch sang một bên.
DTV
Khi bước , Chu Cận Xuyên đang  đồ cũng sững  một lúc,  cô từ  xuống   rời mắt.
"Thế nào?"
"Đẹp,  lắm!"
Tô Ý   khoác tay : "Đi thôi,  nhanh là hết hoàng hôn mất."
"Đợi ,  lấy máy ảnh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-903.html.]
Chu Cận Xuyên cầm máy ảnh,   hai lời liền dắt tay Tô Ý chạy thẳng  bãi biển bên ngoài khách sạn.
Lúc  bãi biển dù   khai thác, nhưng cát mịn trắng xóa, nước biển trong vắt ánh lên sắc xanh lục.
Ven biển, những hàng dừa cao vút mọc lên.
Gió biển thổi qua, trong  khí phảng phất hương dừa ngọt ngào, hòa quyện với vị mặn của biển cả, khiến lòng  nhẹ nhàng, thư thái.
Hai  tay trong tay chậm rãi dạo bước bên bờ biển một hồi.
Hoàng hôn lúc  thật , Chu Cận Xuyên  kìm lòng  mà liên tục bấm máy,  lưu giữ khoảnh khắc tuyệt vời .
Khoảnh khắc chỉ thuộc về riêng hai .
Vừa , Chu Cận Xuyên  bàn bạc với Tô Ý về kế hoạch những ngày tới: “Nếu em dậy sớm , sáng mai chúng   biển ngắm bình minh nhé?”
“Em  thấy hòn đảo nhỏ phía xa ? Anh tính ngày mai thuê thuyền, chúng  qua đó chơi một ngày,   bên  cảnh  lắm.”
“ , em thích ăn hải sản mà, ở đây hải sản tươi ngon lắm! Anh sẽ mua thật nhiều để về dự trữ, khi nào em  ăn là  ngay.”
“Nếu em  thử trải nghiệm câu cá, chúng   thể cùng  khơi câu luôn.”
Nghe từng lời gợi ý của Chu Cận Xuyên, Tô Ý bỗng cảm thấy từ khi  con,  đàn ông  càng trở nên chu đáo hơn.
Quả nhiên đúng như lời    khi đến đây, cô chỉ cần  là , còn  việc khác  sẽ lo liệu.
Cô  kìm   : “Được, tất cả theo  sắp xếp.”
Dù  đến đây cũng chỉ là để nghỉ dưỡng cứ vui vẻ là .
Tô Ý  thể tưởng tượng nổi buổi sáng  vẫn còn  việc ở nhà máy  mà đến chiều   mặt ở đây.
Mãi đến khi dắt tay Chu Cận Xuyên  dạo quanh bờ biển, cô mới  cảm giác chân thực.
Khi mặt trời dần lặn xuống, Chu Cận Xuyên mới phá vỡ sự bình yên   : “Vợ đói ?” 
Tô Ý sờ bụng: “ là  chút đói bụng.”
Bữa trưa hai  ăn  máy bay, cô chỉ ăn qua loa vài miếng.
Sau khi xuống máy bay, hai   vội vã đến khách sạn nên vẫn   thời gian ăn uống gì.
Vừa  cô  đói, Chu Cận Xuyên  bí mật kéo cô đến một nơi  bờ biển: “Ở đây  một nhà hàng bên mũi biển,   đặt chỗ  .
Anh đưa em đến xem.”.