Đây là nơi thường ngày hai  dùng để  sách và  việc khi ở nhà.
Phòng  lớn nhưng  dọn dẹp gọn gàng,  ghế sô pha và bàn.
Vừa bước , Chu Cận Xuyên  lấy  chai rượu vang đỏ mà   chuẩn  sẵn, cùng với một ít đồ ăn vặt và hạt khô.
Tô Ý thấy   kìm  : "Anh chuẩn  mấy thứ  khi nào ?"
Chu Cận Xuyên nhướng mày: “Chuẩn  từ lâu , hiếm khi các con  ngủ sớm, mà em cũng    thêm giờ.”
Tô Ý chợt hiểu, hóa  đó là lý do khiến  sốt ruột vội về sớm.
Thời gian qua quả thật khiến cô mệt mỏi, hiếm khi  cơ hội để hai  yên tĩnh  uống chút rượu như thế .
Thế nên Tô Ý cũng hào hứng, nâng ly lên và uống cùng .
Hai   uống  trò chuyện, bất chợt bên ngoài cửa sổ, tiếng pháo hoa  vang lên.
Tô Ý nhanh chóng bước tới cửa sổ,   ngoài: “Chắc  tới mười hai giờ .”
Nói , cô  đầu ,  Chu Cận Xuyên : “Chúc mừng năm mới!”
Chu Cận Xuyên từ phía  ôm lấy cô, thì thầm bên tai: “Chúc mừng năm mới!”
Hai  ôm  ngắm pháo hoa một lúc, thấy cô dường như đang mơ màng nhớ  điều gì đó, Chu Cận Xuyên cúi đầu hỏi nhỏ: “Em đang nghĩ gì ?”
Tô Ý   : “Em nhớ  cái Tết đầu tiên em đến đây, cũng là   ở bên cạnh em, chúng  cùng  ngắm pháo hoa từ cửa sổ khách sạn.
Không ngờ chớp mắt  bao nhiêu năm trôi qua.”
DTV
Chu Cận Xuyên cũng cảm thán: “ , ai mà ngờ rằng giờ đây chúng    hai đứa con đáng yêu như .”
Nói xong,  khẽ hôn lên má cô,  lắng tai  âm thanh bên ngoài.
Tô Ý khẽ  hỏi: “Nghe gì ?”
Chu Cận Xuyên mỉm   đầu : “Nghe xem các con  tỉnh ?” 
“Có tỉnh ?
“Không, ngủ  ngon.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-886.html.]
Nói , Chu Cận Xuyên nhẹ nhàng bế cô lên, từng bước tiến về phía sô pha.
Sau một hồi  mật, cả hai đều mệt lử.
Sau khi tắm rửa, hai    giường, thấy hai đứa con đang   giường nhỏ ngủ say.
Chu Cận Xuyên khẽ suyt một tiếng,  ôm Tô Ý lên giường, hai  ôm  chìm  giấc ngủ.
Ngay  ngày mùng Một Tết,   trong xưởng xúc xích đều nhanh chóng trở   việc.
Là  quản lý, Tô Ý  tiên phong, dẫn đầu cùng    việc tăng ca để kịp tiến độ.
Phía nhà máy sản xuất   định, nhưng việc thu mua heo   gặp vấn đề.
Hóa  là mùa đông năm ngoái quá lạnh, ảnh hưởng lớn đến nguồn cung cấp heo, cộng thêm  dịp Tết, thịt heo càng khan hiếm, cung  đủ cầu.
Giá thịt heo tăng cao, kéo theo giá heo  cũng leo thang.
Hiện nay, mức tăng giá  vượt xa dự đoán của Tô Ý và các cộng sự, khiến tài chính của nhà máy xúc xích gặp khó khăn trong việc xoay vòng vốn.
Trước đó, họ  chi  ba trăm vạn chỉ để mua thiết  và thu mua nhà máy.
Dù  bán  một lô xúc xích  Tết, nhưng lợi nhuận kiếm  chỉ đủ trả lương và thưởng Tết cho  .
Nếu  nhờ Tô Nhân tiết lộ rằng Liêu Chính Dân chuẩn  trở về Hồng Kông và tìm cách đấu giá một  tài sản thì Tô Ý vẫn còn    gì.
Nghĩ  thì cũng đúng,  đó Liêu Chính Dân  mua một khu đất lớn ở Giang Đông, Thượng Hải, nhưng đến giờ vẫn  bắt đầu mở rộng phát triển.
Đó là một khoản tiền lớn  "đóng băng".
Ngoài ,  đây mở nhà máy dược phẩm, dù hiện nay   lợi nhuận tăng đều đặn hàng tháng nhưng giai đoạn đầu tư ban đầu quá lớn, cộng thêm chi phí nghiên cứu trong ngành  cũng tiêu tốn  ít, khiến tài chính càng trở nên căng thẳng.
Khi  Liêu Chính Dân   Hồng Kông, Tô Ý vội vàng mang sổ tiết kiệm về nhà  đẻ.
Lần , khi mua thiết , Liêu Chính Dân chỉ đồng ý để cô góp một phần tiền, phần còn  trả  cho cô.
Giờ đây, cô đành  tiếp tục sử dụng  tiền đó để cứu nguy cho nhà máy.
Ngoài tiền tiết kiệm, Tô Ý còn mang theo một thùng lớn nhân sâm, dự định nhờ Liêu Chính Dân tìm cách đấu giá ở Hồng Kông hoặc Dương Thành.
Khi mở thùng , Liêu Chính Dân và Tô Nhân đều giật .