Chu Cận Xuyên đành  đầu, bất đắc dĩ : "Được ,  , từ từ  nào, pha sữa cho em gái   đến lượt con ngay."
Miệng   cần gấp, nhưng tay thì rõ ràng  phần luống cuống.
Tô Ý   lúc thì pha sữa, lúc thì bế con, bóng dáng bận rộn  bỗng chốc trông thật ấm áp.
Hai đứa trẻ b.ú sữa xong thì lập tức nhắm mắt ngủ ngon lành.
Tô Ý  bảo Chu Cận Xuyên tranh thủ chợp mắt một lát, nhưng   nhất quyết  chịu, chỉ  bên giường  vợ con, ngây ngô .
Tô Ý bất lực   : "Nếu   ngủ thì thử nghĩ tên cho con xem nào?"
Trước đây, hai   nghĩ  khá nhiều tên dự phòng, cũng  hỏi ý kiến   trong gia đình.
 khi  chỉ nghĩ đến trường hợp hai con trai hoặc hai con gái.
Nào ngờ  sinh đôi long phụng, nên những tên cũ  còn phù hợp, cần  suy nghĩ .
DTV
Hai  suy nghĩ mãi mà  hài lòng, cuối cùng Tô Ý quyết định: "Thôi thì lấy tên Thần An mà  nghĩ lúc  chia , một đứa là Thần Thần, một đứa là An An.”
"Em nhớ   hai đứa thuộc thế hệ  tên chữ Dịch,  thì  trai gọi là Chu Dịch Thần, em gái gọi là Chu Dịch An."
Nghe xong, mắt Chu Cận Xuyên sáng lên,  ngạc nhiên hỏi: "Em đặt tên con gái là An An,    con ngoan ngoãn, yên lặng ?"
Tô Ý liếc  An An, thấy con bé trong lúc ngủ mơ còn đá chân,  nhịn  : "Không , chỉ là tên quá dịu dàng  hợp với con, An An  trung tính hơn."
Chu Cận Xuyên    phá lên: "Có lý, hai cái tên  đều ,  thì đặt thế nhé." 
Vừa đặt tên xong hai đôi vợ chồng mới cưới liền chạy đến bệnh viện mang bữa sáng tới.
Nhìn thấy bốn , Tô Ý  phần ngại ngùng: "Đêm qua     sợ chứ? Ai ngờ con  chọn đúng lúc đó để  đời."
Lâm Thư Thư và Liễu Phương Lâm kinh ngạc  hai đứa trẻ: " là một cặp long phụng nè, trông đáng yêu quá!"
"Đêm qua chúng     ầm ĩ  ít, nhưng hai bé  đời như cứu tinh , chúng  vui còn  kịp nữa là."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-871.html.]
Lâm Trạch Tây cũng  : " , hai đứa trẻ xinh xắn thế ,  thấy giống  đấy, nào, để  bé chút nào."
Tô Ý  lườm  : "Muốn  thì tự  mà sinh."
"Chuyện đó là chuyện sớm muộn thôi!" Nói , Lâm Trạch Tây nhẹ nhàng chạm  má hai đứa trẻ: "Anh sẽ luyện tay , học hỏi đồng chí Chu Cận Xuyên cách  ba!"
Đến trưa, Triệu Lam và Tô Nhân mang cơm canh tới.
Nghe tên Thần Thần và An An, hai  cũng vui vẻ khen ngợi.
Chu Cận Xuyên  thức suốt đêm và cả buổi sáng, ăn xong bữa trưa, Tô Ý liền bảo  về nghỉ ngơi một chút.
Anh vẫn kiên quyết khăng khăng là   mệt.
Thật    thấy buồn ngủ, nhưng nghĩ đến việc còn  thức đêm,  một hồi khuyên nhủ, cuối cùng  cũng chịu về phòng kế bên ngủ một lát.
Vừa ngủ  hai ba tiếng,  tỉnh dậy liền chạy vội đến thăm con: "Lúc nãy    tiếng cứ như con ."
Tô Ý thấy  ở bệnh viện  ngủ ngon, liền lén rót cho  ít nước suối tinh khiết, đợi ngày mai xuất viện về nhà  sẽ nghỉ ngơi đàng hoàng hơn.
Tối đến,   định  phiên  trông đêm.
 Tô Ý là  đầu tiên phản đối, Chu Cận Xuyên cũng khẳng định   thể tự lo.
Hơn nữa, hai đứa trẻ cũng  quấy  nhiều,   mới đồng ý, giúp dọn dẹp cho Tô Ý và hai đứa trẻ,  xong hết  việc  mới rời .
Tối đó,  khi cho hai đứa trẻ uống sữa và đỗ ngủ xong Chu Cận Xuyên bắt đầu  lấy nước ấm để lau mặt tay cho Tô Ý.
Hôm qua sinh con, Tô Ý đổ  nhiều mồ hôi, dù  khô từ lâu nhưng  vẫn cảm thấy khó chịu.
"Cận Xuyên, em   tắm, cả  em khó chịu quá.”
Chu Cận Xuyên lo lắng vợ   khó khăn, nếu  tắm thì  chắc chắn  theo , mà như thế cũng  mang theo hai đứa trẻ.
Một khi  bác sĩ  y tá  qua, chắc chắn  thể giấu ..