"Vừa mới  phòng sinh, bây giờ vẫn   động tĩnh gì, mới  gọi điện thông báo cho nhà họ Chu."
Một lúc , trong phòng sinh vẫn   động tĩnh gì.
Người của nhà Chu  vội vàng chạy tới.
Triệu Lam  thấy Chu Cận Xuyên chật vật  xổm  mặt đất,  mắt bà  đột nhiên tối sầm.
May là bà   Chu Hoằng Nghĩa đỡ lấy nên bà  mới   ngã xuống.
"Tiểu Ý   chứ?"
Tô Nhân cũng  bà   cho giật : "Không  việc gì, vẫn .
Con bé mới  phòng sinh  lâu, vẫn   động tĩnh gì."
DTV
Triệu Lam vỗ vỗ nhịp tim đang đập thình thịch của bà , : "Vậy  thằng nhóc c.h.ế.t tiệt   chật vật  xổm ở cửa như ?  còn tưởng rằng  xảy  chuyện gì."
Tô Nhân  bà  chọc , bất đắc dĩ  : "Cận Xuyên là lo lắng, thằng bé là  đầu tiên  ba nên cũng  thể hiểu ."
"Sao Tiểu Vũ và Noãn Noãn cũng ở đây? Ngày mai bọn chúng  đến lớp ?"
"À, do hai đứa cũng  yên tâm, nhất quyết  đến xem.
Noãn Noãn  đòi tới,    thể  gì !"
Tô Nhân giương mắt , ông Chu cũng tới đây.
Đoán chừng là cũng lo lắng.
Có nhiều   ở hành lang như  cũng  , Tô Nhân nhanh chóng nhanh chóng kêu   phân tán,  cách  để  cản trở việc   của y tá.
Ngoài , bà còn dặn thằng ba và thằng tư đưa vợ mới cưới nhanh chóng về nhà.
Nếu  thì đêm tân hôn  ở bệnh viện cũng   chuyện gì .
Mọi  đều  đây là bệnh viện,  dám gây  tiếng động nên  im lặng chờ đợi.
Chỉ  Chu Cận Xuyên tiếp tục  xổm ở vách tường ngoài cửa phòng sinh, một bước cũng  dám rời .
Mãi cho đến khi  tiếng hét vang lên từ bên trong,  mới đột nhiên  dậy, vội vã bước nhanh tới.
Mãi đến khi y tá bước ,  mới nhanh chóng bước tới hỏi: "Y tá,     là tiếng kêu của vợ  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-869.html.]
Người  tức giận  : “Vợ  tên gì?”
"Tô Ý."
"Không  cô ! Cái   thật là,  ngay cả giọng của vợ  mà  cũng     ? Vợ  vẫn còn khỏe.
Cô   ăn sô cô la   dạo trong phòng sinh."
Lúc  ở trong phòng sinh.
Tô Ý quả thật là đang  dạo và ăn sô cô la.
Mục đích của việc  bộ là để lát nữa dễ sinh hơn, còn ăn sô-cô-la là để bổ sung chút năng lượng thể chất cho bản .
Ngay lúc cơn đau chuyển  ập đến, cô nhanh chóng trở   giường và bắt đầu điều chỉnh nhịp thở.
Chờ cho cơn đau chuyển  qua , cô  từ từ rời khỏi giường và tiếp tục  bộ.
Người phụ nữ  ở giường bên cạnh    giường hơn mười tiếng, đứa nhỏ còn   động tĩnh thì cô   cạn kiệt sức lực.
Bác sĩ yêu cầu cô  bắt chước Tô Ý  dạo, nhưng cô  vẫn  đồng ý.
Tô Ý  bụng đưa đồ ăn cho cô  nhưng  từ chối.
Nếu   cảm kích thì cô cũng  buồn thuyết phục nên cô kiên trì  bộ một  theo lời dặn của bác sĩ.
Mãi cho đến khi cơn đau chuyển  mỗi lúc một ngắn và cảm giác đau đớn càng ngày càng tăng, cô mới dừng  và  trở  giường.
Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ chính thức thông báo: "Cô sắp sinh ! Mọi chuyện khá  , lát nữa  cố lên!"
Tô Ý vui mừng khôn xiết, ngoan ngoãn gật đầu: "Nhờ bác sĩ ạ!"
Nghĩ đến việc sớm  gặp hai đứa trẻ, đáy lòng Tô Ý bỗng cảm thấy phấn khích và hưng phấn.
Không  chờ đợi cô và Chu Cận Xuyên rốt cuộc là hai đứa con gái  hai đứa con trai.
Không ngờ, ngay khi bụng bắt đầu cử động, cơn đau  tăng gấp mười  so với  .
Cơn đau lan khắp cơ thể, đau đến tận xương tủy!
Tô Ý nhanh chóng nghiêng đầu và uống một ngụm linh tuyền  đặt bên cạnh, trong giây lát cô thấy đỡ đau hơn, nhưng  nhanh  trở nên vô dụng.
Vừa  lúc đau chuyển , rõ ràng nó  tác dụng.
Lúc  đừng  là hít thở sâu, thậm chí cả cách thở khi đau, cô cũng  quên.