Ngoài  còn hái thêm hai nắm đậu bắp, chần qua nước  đổ nước sốt lên cũng thành một món chính hiệu.
Quan trọng là tất cả đều  nhanh.
Sau khi Chu Cận Xuyên giúp cô hái rau xong, dường như    ý định rời , chỉ  xung quanh: “Một thời gian  đến, sân nhà    đổi nhiều quá!"
Trước  là một mảnh đất trống, qua một thời gian ngắn, cũng  thể trở thành một khu vườn nông gia xanh mướt.
Chu Cận Xuyên  xong,  khỏi  cô một cách sâu sắc: “Chuyện buổi trưa  thể là    rõ ràng,  sợ cô   nhà ăn, nhất cử nhất động đều   khác chú ý, còn Chính ủy Vương  cũng   là  dễ đối phó.” 
"Cô   vũng chân trong đại viện,  việc nên cẩn thận một chút thì  hơn, nhưng lời    lẽ cũng nặng nề quá ——"
Tô Ý cũng  về phía : “Đoàn trưởng Chu,  đừng  ,  khi   về quả nhiên gặp rắc rối, chứng tỏ lo lắng của  là đúng,    sẽ chú ý."
Chu Cận Xuyên nhíu mày: “Rắc rối gì?"
Tô Ý đành  đơn giản tóm tắt  chuyện  xảy  trong nhà ăn.
"Thực  cũng   gì, nhưng    sẽ cẩn thận hơn."
Chu Cận Xuyên nheo mắt, nghĩ ngợi một lúc.
Lần phỏng vấn , biểu hiện của đầu bếp Vương    tệ.
Có thể thấy   Tô Ý  việc trong nhà ăn cũng  dễ dàng.
"Đầu bếp Mã là   thâm niên nhất trong bếp, ông  cũng khá công bằng, nếu  chuyện gì cô  thể tìm ông , hoặc  với ."
Tô Ý gật đầu: “  ."
Sau đó cô  nhịn  mỉm .
Dù trời  tối, nhưng Chu Cận Xuyên vẫn nhận : “Cô  cái gì?"
Tô Ý vội lắc đầu: “Không  gì."
[Cười  nào đó miệng  công bằng,  bao giờ  cửa , nhưng thực tế  −−]
Chu Cận Xuyên khẽ ho một tiếng, cố gắng tìm cách giải thích: “Hiện giờ cô chịu trách nhiệm về bữa ăn hàng ngày của ông Mặc,  thể xảy  sai sót nên  đảm bảo an  tuyệt đối cho cô trong nhà ăn, cũng là để đảm bảo an  cho ông Mặc."
"Đoàn trưởng Chu  đúng."
[Anh  gì thì là cái đó.]
Hai  ở  trong vườn rau một lúc lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-84.html.]
Ngồi trong nhà, Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đói lả.
"Anh ơi, em  xem nhé,  chị Tô  về?”
"Noãn Noãn ngoan, đừng , chị Tô đang  chuyện với chú Chu,  lấy bánh trứng cho em ăn ."
"Em  ăn bánh trứng, lát nữa còn để bụng ăn mì."
"Được !"
Diệp Tiểu Vũ len lén   ngoài, thấy chú Chu và chị Tô đang  cùng .
Nói chuyện và  đùa với .
Chú Chu lúc nào cũng nghiêm túc, hôm nay   cảm giác khác lạ!
Dù chỉ là một học sinh tiểu học, nhưng  bé cũng mơ hồ hiểu  thích là như thế nào.
Chẳng lẽ chú Chu thích chị Tô? Nếu đúng như  thì  quá,  bé sẽ  còn lo lắng chị Tô sẽ chuyển  nữa!
 nếu thế thì  bé và Noãn Noãn   đổi cách xưng hô gọi là thím ?
Thím thì thím thôi! Dù  chỉ cần chị Tô  thể ở , bắt  bé gọi là  cũng .
Đến lúc đó, đợi chú Chu và thím kết hôn sinh con,  khi  học về  bé còn  thể giúp hai  trông coi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Tiểu Vũ vui  tả nổi.
DTV
Diệp Noãn Noãn ở bên cạnh cũng ngơ ngác: “Anh ơi,  bụng đói mà  còn vui thế?"
Diệp Tiểu Vũ nhe răng : “Noãn Noãn,   dù chú Chu và thím sinh bao nhiêu con, em cũng đừng buồn,   thương nhất mãi mãi là em!"
Diệp Noãn Noãn: ???
Anh trai  đói đến mức lẩm bẩm  ? Bắt đầu ăn  lung tung !
Đến tối khi ăn cơm, Tô Ý cũng nhận  Diệp Tiểu Vũ  chút  bình thường.
Cậu bé luôn  qua   giữa cô và Cu Cận Xuyên.
“Thằng nhóc ,  gì ?”
Diệp Tiểu Vũ: “Hì hì,   gì cả.”
“…”