Vừa háo hức  lo lắng, Tô Ý về nhà  đẻ, kể  chuyện  xảy  cho Tô Nhân và Liêu Chính Dân , đồng thời đưa viên ngưu hoàng cho Tô Nhân.
"Mẹ,  thấy ông Tôn   cố ý ? Sao con cảm thấy ông  đang chờ con đến thế?"
Tô Nhân mỉm : “Cũng  thể, nhưng đây là chuyện  cho xã hội,  thấy nên ."
"Viên ngưu hoàng  con mang về cho ông ngoại , tạm thời   dùng đến."
Tô Ý gật đầu,  sang hỏi Liêu Chính Dân: "Ba, ba cũng thấy nên  chuyện  ?"
Lúc , Liêu Chính Dân đang hào hứng   trong phòng khách,  Tô Ý hỏi, ông     : "Con bé ngốc ! Có ông Tôn ủng hộ về mặt bài thuốc, đây là cơ hội  ! Con cứ yên tâm  , ba và  sẽ ủng hộ con hết !"
Tô Nhân cũng  gật đầu phụ họa: “Nếu mấy chục năm  mà  chuyện  như  thì     uống thuốc Trung y mười mấy năm, đắng c.h.ế.t  ."
Hai  hầu như  do dự ủng hộ cô, khiến Tô Ý đang còn phân vân cũng  ngạc nhiên.
Sao hai  họ  bình tĩnh như ?!
Mở nhà máy dược khác   với mở nhà máy thực phẩm, hơn nữa  là bắt đầu từ con  ?!
 Liêu Chính Dân  đúng, cơ hội  như    ai cũng  .
"Chỉ là, bên nhà máy thực phẩm..."
Liêu Chính Dân lập tức : "Chuyện nhà máy thực phẩm, con  cần lo lắng, đó là chuyện nhỏ.
Ba   hôm nay con   thành công thức cuối cùng   ? Những việc còn  cứ để ba lo liệu, ba sẽ bảo trợ lý Triệu sắp xếp, năng lực của   con cứ yên tâm."
Tô Ý gật đầu: “Vâng ạ."
 lúc cô đang rối bời, cần thời gian để sắp xếp  suy nghĩ.
Bây giờ, cô  cần  lo lắng về bài thuốc nữa, nhưng  cân nhắc đến những vấn đề khác.
Công nghệ và kỹ thuật sản xuất thuốc  đợi đến khi gặp mặt sư  của ông Tôn  mới bàn bạc .
Hiện tại, cô chỉ  thể tổng hợp những phương pháp sản xuất thuốc mà cô ,  đó  tìm hiểu về thiết .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-807.html.]
Liêu Chính Dân cũng  đây là vấn đề khó khăn nhất, vì  ông   nhanh chóng giúp Tô Ý liên lạc với một chuyên gia trong lĩnh vực  ở Hồng Kông.
Tuy bên đó chuyên sản xuất thuốc Tây, nhưng họ  am hiểu về thiết  tiên tiến của nước ngoài,  thể giúp cô tham khảo xem cần nhập khẩu những thiết  nào.
Ngoài bài thuốc, thiết  và kỹ thuật, vấn đề quan trọng nhất còn  chính là vốn.
Vì ông Tôn  cô    chuyện , nên Tô Ý định dồn hết  tiền cô kiếm  từ việc kinh doanh nhà hàng và nhà máy thực phẩm trong những năm qua  xem còn thiếu bao nhiêu.
Nếu  đủ, cô sẽ bàn bạc với Tô Nhân bán  một  cổ vật mà ông ngoại để  cho cô.
Dù  lúc  khi giao những món đồ  cho cô,  cô   rằng ông ngoại hy vọng cô sử dụng  tài sản  để tiếp tục con đường kinh doanh của gia đình Tô,  rạng danh gia tộc.
Vì , bây giờ cô sử dụng  tiền  cũng là hợp lý.
Biết  suy nghĩ của cô, Liêu Chính Dân  chủ động đề nghị góp vốn, những cổ vật đó là kỷ vật ông ngoại để ,  nên bán  dễ dàng.
Hơn nữa, hiện tại  đến mức   như .
Số tiền của ông  để  cũng là lãng phí, ban đầu ông   định dành cho Tô Ý dùng để khởi nghiệp.
Tô Ý từ chối một hồi, cuối cùng cũng đồng ý để ông  góp vốn.
Còn ông Tôn thì góp kỹ thuật.
DTV
Tô Ý ở  nhà  đẻ đến tối muộn, cho đến khi Chu Cận Xuyên tan , đến đón thì cô mới về.
Vừa về đến nhà, Tô Ý  kể  chuyện hôm nay cho  .
"Bây giờ đầu óc em  rối bời,  giúp em suy nghĩ xem ."
Chu Cận Xuyên cũng  ngạc nhiên.
Rõ ràng sáng nay khi , cô còn  hôm nay   thiện công thức bún ốc.
Anh còn định hỏi kết quả thế nào.
Ai ngờ tối về nhà  biến thành chuyện mở nhà máy dược.
Tuy nhiên,  khi suy nghĩ kỹ, Chu Cận Xuyên cũng ủng hộ cô: “Chuyện  em cũng  nghĩ từ lâu , bây giờ   trường, thời cơ cũng  đến,  thì cứ yên tâm  ."