Tô Ý  giải thích: "Ông xem, tiệm thuốc Xuân Hòa Đường của chúng   thể  là tiệm thuốc lớn nhất cả nước, cũng  nổi tiếng ở Bắc Kinh."
"Đương nhiên !"
" ông xem, Xuân Hòa Đường tuy nổi tiếng, nhưng cả nước chỉ  một tiệm, thầy thuốc thực sự cũng chỉ  ông và mấy sư ,  lượng bệnh nhân mỗi ngày  hạn   ạ?"
Ông Tôn càng  càng khó hiểu: "Con bé , rốt cuộc cháu   gì?"
"Cháu chỉ nghĩ, ông  y thuật cao minh như , y học cổ truyền của chúng    nhiều bài thuốc , nhưng tại  ngày càng ít  xem y học cổ truyền? Ông  bao giờ nghĩ đến vấn đề  ?"
Ông Tôn  nửa câu đầu thì gật đầu hài lòng.
  nửa câu , ông     nổi.
"Chẳng  vì đám thanh niên các cháu  hiểu  tác dụng của y học cổ truyền! Chê sắc thuốc phiền phức! Chê thuốc Bắc khó uống thôi! Cháu  thẳng    gì !"
Thấy ông   "tò mò" lắm , Tô Ý   suy nghĩ của  luôn.
Ngày nay, đời sống của  dân ngày càng  nâng cao,   khi  bệnh đều đến bệnh viện, y học hiện đại ngày càng  coi trọng.
Một phần nguyên nhân là vì thuốc Tây dễ sử dụng.
So sánh với thuốc Tây, y học cổ truyền  chỉ  kê đơn thuốc phù hợp với từng bệnh nhân, mà việc sắc thuốc cũng  phiền phức.
Bây giờ, thị trường mở cửa, ai cũng bận rộn  ăn,  trở thành hộ giàu , còn ai  thời gian để sắc thuốc Bắc nữa.
Hơn nữa, thuốc Bắc đúng là  mùi khó ngửi, khó uống.
"Ông cháu nghĩ, nếu thuốc Bắc của chúng  cũng  thể  chiết xuất giống như thuốc Tây,  thành dạng bột, dạng nước hoặc dạng viên nang thì  ạ?"
Nghe Tô Ý  xong, ông Tôn trầm ngâm suy nghĩ.
"Ý cháu là  sản xuất đại ? Dùng phương pháp của Tây y để chế biến thuốc Trung y?"
"Vâng ạ, chính là chiết xuất thuốc  sắc , cô đặc, sấy khô thành bột, khi cần thì chỉ cần pha với nước là  thể uống ."
"Vậy cái viên nang cháu   là cái gì?"
"Ở nước ngoài bây giờ   công nghệ sản xuất viên nang , nhưng họ cũng mới bắt đầu thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-805.html.]
Cháu   họ dùng xương nấu thành keo,  đó dùng keo  để bọc bột thuốc , khi   dày thì  nửa tiếng thuốc sẽ từ từ tan ."
"Làm như    thể che  mùi thuốc,  tiện lợi khi uống, hơn nữa còn giảm  tác dụng phụ đối với  dày."
Ông Tôn kinh ngạc  Tô Ý: “Quả nhiên  trẻ tuổi  tư duy nhanh nhạy và tầm  rộng lớn.
Ý tưởng  như   cháu   sớm chứ?!"
Tô Ý  hì hì: “Cháu mới  trường mà ông, với năng lực hiện tại,   cháu  thể   chuyện lớn như ? Cháu cũng chỉ định từ từ thực hiện thôi."
Suy nghĩ của Tô Ý cũng bình thường nhưng ông Tôn   thể chờ đợi  nữa.
DTV
"Tranh thủ lúc ông còn khỏe mạnh, ông  thể giúp cháu! Chờ đến khi ông  còn nữa, cháu mong chờ ai giúp đỡ chứ?!"
"Hơn nữa, ông còn  nhiều bài thuốc gia truyền, cũng  cần  thử nghiệm lâu la như Tây y, cháu còn lo lắng gì nữa? Cứ từ từ thực hiện là ."
Tô Ý  ngờ ông Tôn  đồng ý nhanh như .
Ban đầu cô cứ nghĩ, ông Tôn học trung y cổ truyền từ nhỏ, luôn coi trọng việc bắt đúng bệnh, kê đúng thuốc, chắc chắn sẽ  dễ dàng chấp nhận việc sản xuất thuốc Trung y đại  như .
Cô còn định từ từ bàn bạc với ông , ai ngờ bây giờ  cô  là   thúc giục.
Thấy Tô Ý còn do dự, ông Tôn   lấy một chiếc hộp tinh xảo từ trong tủ .
"Lần  cháu  nghiệp, ông bận quá   , cũng  tặng cháu món quà gì, hôm nay  thể để cháu về tay  ."
Tô Ý ngạc nhiên mở hộp , thấy hai viên thuốc màu vàng kim thì lập tức kinh ngạc: “Đây là gì ạ?" 
Ông Tôn  cô, vẻ mặt tự hào: “Đây là thuốc cứu mạng đấy!"
"Viên ngưu hoàng xạ hương?"
"Chính nó!"
Nghe  là viên ngưu hoàng xạ hương nổi tiếng của Xuân Hòa Đường, Tô Ý cẩn thận cầm lên xem xét.
Loại thuốc  ở hiện đại cũng  nổi tiếng.
Có thời điểm, một viên ngưu hoàng sản xuất  những năm sáu mươi  hết hạn  đấu giá với giá mười một vạn tệ.