Lâm Vọng Đông thở dài: “Em yên tâm , chuyện  để  giải quyết, ngày mai  sẽ  tìm ông ."
Nghe    , Diêu Ngọc Phương mới yên tâm gật đầu.
Kết thúc buổi tiệc cưới náo nhiệt,   đều  mệt mỏi.
  về đến nhà nghỉ ngơi một lúc thì những  đến náo động phòng  đến từ sớm.
Ban đầu, Lâm Hạo Nam và Từ Đan  bảo   bỏ qua phần , nhưng   đều  họ nghĩ  lắm,  thể bỏ qua .
Bạn bè của Lâm Hạo Nam kéo    hỏi: "Cậu thành thật khai báo , hai  quen  từ bao giờ? Giấu bọn  lâu như , đến khi  chuyện thì hai   sắp kết hôn ."
" , thành thật khai báo , nếu giấu giếm thì lát nữa bọn  sẽ quậy lớn hơn đấy."
DTV
Lâm Hạo Nam  ép buộc, đành  thành thật kể .
"Chính là   đưa cô  về đơn vị,  cùng cô  lên núi  nhiệm vụ,  đó   thương nhẹ, cô  cảm thấy áy náy nên  xin nghỉ phép đến đơn vị thăm ."
"Sau đó hai  thành đôi luôn?"
"Ừ."
"Không thể nào? Để đồng chí Từ Đan kể xem  đúng ? Chúng  cần xác minh ."
Lúc , mặt Từ Đan cũng đỏ bừng, thấy   hỏi dồn dập, cô  ngại ngùng gật đầu: “Lúc đến đơn vị  ,  mới phát hiện    đều hiểu lầm.
Ban đầu   tìm lãnh đạo của các  để giải thích, nhưng    cho..."
Mọi  ồ lên: “Hóa  là , thằng nhóc  chắc chắn là giả vờ  thương để thả thính, nên đương nhiên là  cho cô giải thích ."
"Vậy ai là  mở lời ? Ai là  tỏ tình?"
Lâm Hạo Nam cố gắng  dậy: “Sao  còn hỏi nữa? Không  ai mở lời cả, cứ thế ở bên  luôn."
Từ Đan cũng phụ họa chứng thực cho  : “ ."
"Không , như  thì thiệt thòi cho đồng chí Từ Đan quá, cũng   lời tỏ tình,   đồng ý với thằng nhóc  chứ?"
"Bây giờ bù  ."
" , nhất định  bù , chúng  sẽ  chứng cho hai ."
Tô Ý và Chu Cận Xuyên là em gái và em rể của Lâm Hạo Nam nên  tiện tham gia náo động phòng, nhưng cũng theo dõi  kỹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-793.html.]
Hai  len lén  phía  đám đông  thấy Lâm Hạo Nam đỏ mặt, ấp úng mãi.
Cuối cùng,   cũng thốt   một câu: "Đồng chí Từ Đan,   em cứ xem biểu hiện của  nhé!"
Vừa dứt lời,   đều bật .
Vất vả lắm mới tiễn  những  đến náo động phòng , trời cũng  muộn.
Tô Ý định cùng Chu Cận Xuyên về nghỉ ngơi, hai  bận rộn cả ngày cũng  mệt mỏi.
Ai ngờ   đến cửa  gặp Tạ Tiểu Quyên hớt hải chạy đến.
"Chị Tô Ý,   !"
Tô Ý  bộ dạng mồ hôi nhễ nhại của cô  hù cho giật : “Sao ? Có chuyện gì thế?"
Tạ Tiểu Quyên thở hổn hển: “Là chị Tiểu Cần, chị  nhập viện !"
Tô Ý ngơ ngác: “Không  ngày mai cô  và Thiên Hoa mới về ? Sao  nhập viện?"
Chu Cận Xuyên vội vàng lái xe: “Lên xe  ,    ."
Tạ Tiểu Quyên kéo Tô Ý lên xe,  địa chỉ bệnh viện cho Chu Cận Xuyên,  đó vội vàng giải thích với Tô Ý.
"Em cũng nghĩ là ngày mai họ mới về, thấy hôm nay trời  nên em đến nhà họ phơi chăn giúp họ.
Ai ngờ   hàng xóm  hai  họ  về từ hôm nay, hơn nữa  về đến nhà   nhập viện."
"Sau đó, em chạy đến bệnh viện tìm họ mới  chị Tiểu Cần mua  vé xe sớm hơn, nhưng vì  xe đông  quá,  xô đẩy nên ngã.
Lúc em đến bệnh viện, chị Tiểu Cần đang ở trong phòng mổ, bác sĩ    thể sẽ  giữ  em bé, nên em vội vàng đến tìm chị."
Tô Ý càng  càng khó hiểu, chẳng lẽ Từ Tiểu Cần mang thai  ?
Thấy Tạ Tiểu Quyên cũng   rõ ràng,  lẽ bản  cô  cũng  hiểu chuyện gì đang xảy , Tô Ý cũng  hỏi thêm nữa, chỉ lo lắng  đến bệnh viện.
Xuống xe, hai  vội vàng theo Tạ Tiểu Quyên lên tầng hai, khoa sản.
Lúc , phòng mổ   còn bóng dáng của Từ Tiểu Cần nữa.
Hỏi han một hồi, ba   lên tầng ba, phòng bệnh nhân.
Cuối cùng cũng tìm thấy Trương Thiên Hoa và Từ Tiểu Cần..
.