Đặc biệt là Lâm Trạch Tây luôn muốn kết hôn sớm, lúc này, anh vừa ghen tị vừa hâm mộ.
Trong tiếng chúc mừng và ngạc nhiên của mọi người, Tô Nhân đã nhanh chóng nghĩ đến những việc lớn nhỏ cần làm cho đám cưới.
Bà ấy lên tiếng, giọng nói đã chuyển từ kinh ngạc sang vui mừng: "Vậy hai đứa định tổ chức đám cưới ở đâu? Làm theo kiểu truyền thống hay kiểu Tây? Váy cưới muốn màu hồng hay màu trắng?"
Lâm Hạo Nam và Từ Đan nhìn nhau, haim người chỉ muốn kết hôn sớm, nhưng những chuyện khác vẫn chưa nghĩ đến.
Hôm nay đến đây thông báo cũng chỉ là bước đầu tiên.
Nghĩ vậy, Lâm Hạo Nam cười nói: "Mẹ, mẹ đừng vội, còn nhiều thời gian mà, từ từ bàn bạc cũng được!"
Từ Đan cũng ngại ngùng nói: "Dì ơi, cháu và Hạo Nam không định tổ chức linh đình, chỉ cần ăn uống đơn giản và làm thủ tục là được rồi ạ."
Tô Nhân thầm nghĩ, thôi, bây giờ chưa nên hỏi ý kiến hai đứa.
Dù sao chúng nó còn trẻ, chưa hiểu chuyện.
Kết hôn đâu có đơn giản như vậy.
Tuy ngoài miệng nói không vội, nhưng Tô Nhân về nhà đã bắt tay vào chuẩn bị ngay.
Trước đây, khi Lâm Vọng Đông kết hôn, vì sức khỏe bà ấy không tốt nên mọi việc đều do anh ấy tự lo liệu.
Hơn nữa, lúc đó cũng không cầu kỳ như bây giờ, đám cưới được tổ chức rất đơn giản.
Nhưng bây giờ thời thế đã khác, sức khỏe của bà ấy cũng ngày càng tốt, tinh thần đồi dào, ngày nào cũng nhàn rỗi, vừa hay có thời gian để lo liệu.
Thế là Tô Nhân tìm hiểu khắp nơi, nhờ bạn bè ở Thượng Hải gửi ảnh váy cưới về.
Ngay cả địa điểm tổ chức tiệc cưới cũng đã chọn được mấy nơi, chỉ đợi hai đứa về vào cuối tuần để lựa chọn.
Lâm Hạo Nam và Từ Đan đều bận rộn công tác ở đơn vị, một tuần chỉ có thể dành ra một ngày, thậm chí nửa ngày để về nhà.
Về đến nhà, thấy Tô Nhân đã chuẩn bị rất nhiều thứ cho đám cưới, hai người đều ngỡ ngàng.
"Dì ơi, thật sự không cần phải tốn kém mua váy cưới từ Thượng Hải đâu, cháu và Hạo Nam mặc quần áo của mình là được rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-788.html.]
"Mẹ, thật sự không cần phải tổ chức linh đình đâu, mấy hôm nay con và Từ Đan đã bàn bạc rồi, chúng con muốn mặc quân phục kết hôn."
Hai người vừa tốt nghiệp đã vào quân đội, tình cảm dành cho quân đội rất sâu đậm.
Trong ngày trọng đại của cuộc đời, hai người đều muốn mặc bộ quân phục mà mình yêu thích nhất.
Ban đầu Tô Nhân không hiểu, ngày nào cũng mặc quân phục, đến cả lúc kết hôn mà cũng mặc, không thấy chán sao?
Nhưng nghĩ lại, lúc xem mắt, hai đứa cũng nhất quyết đòi mặc quân phục, hình như cũng có thể hiểu được.
"Vậy cũng được, chuyện quần áo thì hai đứa tự lo liệu, nhưng nhà hàng phải đặt sớm, đâu thể để khách khứa đến mà không có chỗ ăn được chứ?"
Lâm Hạo Nam gật đầu: "Vâng, đến lúc đó chúng con muốn mời một số đồng đội đến dự."
Tô Nhân vui vẻ: "Được! Hai đứa mời càng đông càng tốt, đông người cho vui, đến lúc đó đưa danh sách cho mẹ là được!"
Chuyện nhà hàng cuối cùng cũng thống nhất, nhưng khi bàn đến chuyện nhà cửa và lễ vật, hai người lại á khẩu.
Hóa ra hai người không định mua nhà riêng, cũng không định sắm sửa đồ đạc gì cả.
DTV
"Chúng con ở trong quân khu là được rồi, sau khi đăng ký kết hôn, đơn vị sẽ phân nhà cho chúng con, vào ngày cưới, chúng con về nhà ở tạm một đêm là được."
Lần này, Tô Nhân khó xử, đôi khi con cái hiểu chuyện quá cũng là một vấn đề đau đầu.
…..
Mùa xuân năm 1984.
Từ Tết đến giờ, tuyết rơi liên tục ở Bắc Kinh.
Sắp đến ngày cưới của Lâm Hạo Nam và Từ Đan, mọi người đều lo lắng đường sá trơn trượt, khó đi.
Ai ngờ, đến ngày trước đó trời bỗng nhiên hửng nắng, băng tan hết, nhiệt độ dần dần tăng lên mang đến cảm giác ấm áp của mùa xuân.
Theo ý muốn của Lâm Hạo Nam và Từ Đan, đám cưới của hai người được tổ chức đơn giản và ấm cúng mang đậm nét truyền thống.
Ngay cả Tô Nhân là mẹ chồng cũng cảm thấy hơi "cổ hủ", nhưng hai đứa thích, bà ấy cũng đành chiều theo.
Nói là "cổ hủ", vì thứ nhất là nhà có xe, nhưng hai đứa lại muốn đi đón dâu bằng xe đạp.