Nghe  liên lạc  với Chu Cận Xuyên, Tô Ý vui mừng chạy  xe thông tin liên lạc.
Cô  thấy Lâm Hạo Nam đang trao đổi với Chu Cận Xuyên về tình hình cứu hộ ở khu vực phía Đông.
Tô Ý lo lắng nắm chặt tay, nín thở lắng , cố gắng phân biệt giọng  của Chu Cận Xuyên xem tình hình của  thế nào.
Thấy hai  đang bàn bạc công việc, cô  dám lên tiếng.
Đợi đến khi hai  sắp kết thúc cuộc trò chuyện, cô mới lên tiếng: "Anh hai, lát nữa cho em  chuyện với    ?"
Vừa dứt lời, Chu Cận Xuyên ở đầu dây bên  ngạc nhiên: "Hạo Nam, hình như em  thấy giọng của Tiểu Ý?"
Lâm Hạo Nam : "Tai thính thật đấy, đúng , Tiểu Ý đang ở đây đợi từ nãy đến giờ.
Hai đứa  chuyện ."
Nói xong,   đưa điện thoại cho Tô Ý.
Tô Ý nhận lấy điện thoại, vội vàng hỏi: "Cận Xuyên,    ?"
Chu Cận Xuyên vẫn  dám tin là Tô Ý đang ở đó: "Sao em  đến đây? Hôm qua   thấy máy bay thả mì ăn liền xuống  còn đang thắc mắc là ai gửi đến,  ngờ là em đích  đến đây!"
Tô Ý đáp: "Em và  ba dẫn đội đến đây.
  đừng lo, ba và ông nội  sắp xếp cho chúng em  cùng đoàn xe hậu cần của Bắc Kinh, chúng em đều bình an.”
DTV
Chu Cận Xuyên định  cô  nên đến đây, nhưng  cô  một tràng dài như ,   mềm lòng.
"Anh ở đây cũng  ,  chuyện đều an ."
"Vì em  gặp  hai ,  thì em hãy theo   rút lui , đừng đến khu vực phía Đông, nhất định  chú ý an !"
Tô Ý lảng tránh: "Vậy khi nào các  rút lui?"
Chu Cận Xuyên im lặng một lát: "Chắc là sắp , em về nhà đợi , xong việc  sẽ về ngay."
Nói xong,   nhấn mạnh: "Em hứa với ,  theo  hai rút lui về Bắc Kinh."
Tô Ý    thể tránh né vấn đề  nữa, đành   thẳng: "Anh hai tạm thời sẽ  rút lui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-762.html.]
Cận Xuyên, em cũng  ở  giúp đỡ đội ngũ y tế."
"Lúc nãy  cũng   hai   đấy, khu vực phía Tây   di dời  , nước lũ cũng đang dần rút, nhưng  nhiều   thương, em  ở   chờ đợi lô hàng cứu trợ thứ hai,  giúp đỡ  ."
Tô Ý  xong, đầu dây bên  im lặng hồi lâu.
"Cận Xuyên,  tin em , em nhất định sẽ bảo vệ bản , tuyệt đối  để   thương.
Anh cũng  lý do tại  em  ở  mà."
Chu Cận Xuyên thực sự   cô ở .
 những điều cô   đều là sự thật.
Nếu cô ở  giúp đỡ đội ngũ y tế, chắc chắn sẽ cứu  nhiều  hơn, giúp họ thoát khỏi đau đớn.
Dù ,  nhiều   cứu sống đều  kiệt sức, đặc biệt là  già và trẻ em,  hồi phục     là chuyện dễ dàng.
Chu Cận Xuyên do dự một lát, cuối cùng cũng đồng ý: "Được , em ở  , nhưng nhất định   tự ý đến những nơi nguy hiểm,  hai và  ba ở  thì em ở đó."
Tô Ý cứ tưởng  sẽ kiên quyết  đồng ý,   đồng ý, cô mừng rỡ: "Em   sẽ đồng ý mà."
Chu Cận Xuyên  khổ: "Có  vợ  như em,  vui mừng còn  hết,   thể cản trở em ."
Thống nhất xong chuyện ở , Tô Ý dặn dò  chú ý an , cũng    thêm gì nữa.
Mặc dù mới xa  mấy ngày, nhưng cả hai đều  nhớ nhung đối phương.
Cho dù   , nhưng cả hai đều  thể cảm nhận .
Sau khi Tô Ý cúp điện thoại, quân đội của Lâm Hạo Nam  sẵn sàng rút lui, để hỗ trợ công tác khắc phục hậu quả thiên tai tại địa phương.
Nước lũ rút ,  nhiều xác động vật c.h.ế.t trôi cần  tiêu độc và chôn cất.
Còn  nhiều công tác phòng chống dịch bệnh cần  triển khai.
Ngoài , những  dân  di dời đến nơi an , trừ những trường hợp nặng  chuyển đến bệnh viện ở các thành phố khác, còn  đều  bố trí ở  các điểm tập trung tạm thời.
Tô Ý cùng Từ Đan đến đó giúp đỡ.
Mỗi khi nấu ăn, cung cấp nước uống, cô đều bí mật cho thêm nước linh tuyền  để   nhanh chóng hồi phục sức khỏe.