Các chiến sĩ cứu trợ đều ở tiền tuyến, nơi đây nhiều nhất cũng chỉ là một kho hàng hậu cần,   cũng là chuyện bình thường.
Hai  lên tinh thần trở  nơi đóng quân, thì  thấy   đang cãi .
Họ  ở cửa  một lúc mới hiểu  đầu đuôi câu chuyện.
Hóa ,  khi   vận chuyển vật tư đến đây thì   chuyển đến nơi an  hơn, nhất thời  thể đưa đến tiền tuyến ngay .
Đội ngũ vận chuyển vật tư   tình hình  thì tức giận.
“Chúng  vất vả lắm mới vận chuyển   vật tư cứu mạng  đến đây, các   chất đống ở chỗ an  thì  ích gì? Đó là vật tư cứu trợ, lẽ   đến những nơi nguy hiểm nhất, cần thiết nhất giống như các chiến sĩ của chúng !”
DTV
“ hiểu ý của  , nhưng hiện tại máy bay thả vật tư vẫn  đến, chúng  chỉ  thể dùng thuyền cao su để vận chuyển từng chút một đến vùng thiên tai, tốc độ thực sự  hạn, mong   đừng nóng vội, chúng  cam đoan tất cả vật tư cứu trợ cuối cùng đều sẽ  chuyển đến tay những  đang mắc kẹt.”
“Cuối cùng?! Đợi các  chuyển đến nơi thì   còn sống ? Các  như  chẳng  là  bỏ mặc họ c.h.ế.t đói, c.h.ế.t khát,  quan tâm đến sống c.h.ế.t của họ ?”
“Đồng chí     như ? Từ khi xảy  lũ lụt đến nay, chúng  vẫn luôn tìm  cách để vận chuyển lương thực và nước uống suốt cả ngày đêm,   gọi là  quan tâm đến sống c.h.ế.t của họ?”
Hai bên tranh cãi  ngừng.
Kết luận cuối cùng, hoặc là để đồ đạc , đoàn xe lớn  về .
Hoặc là ở  giám sát từng chút một, xem bọn họ chuyển đồ đạc đến tay  dân vùng lũ như thế nào.
Mọi  nhất thời do dự, đúng lúc  thấy Tô Ý và Lâm Trạch Tây  .
Thế là vội kéo hai  đến bày tỏ ý kiến.
“Hiện tại chỉ  hai con đường hai  chọn con đường nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-754.html.]
Tô Ý và Lâm Trạch Tây  ,  ai đưa  lựa chọn.
“Vừa nãy chúng   dạo quanh đây một vòng, phát hiện nước lũ phía   dấu hiệu rút, chúng  nghĩ, nếu  lặn lội đường xa đến đây  thì cũng  cần  vội vàng rời , chi bằng tìm kiếm con đường thứ ba xem ?”
“ , chúng  vận chuyển vật tư,   chỉ cần chuyển đến cửa là xong dù  cũng nên đưa vật tư đến tận tay  cần, như  mới coi như là  chuyển đến nơi,   thấy ?”
Lời  của Lâm Trạch Tây và Tô Ý  dứt,   đều đồng loạt tán thành.
“ , nếu cứ thế  mà  về thì chúng  cũng áy náy lương tâm.”
“ cũng đồng ý  thêm một đoạn nữa,    thêm một đoạn, đến gần khu vực thiên tai hơn một chút thì vật tư của chúng  cũng  thể sớm phát huy tác dụng.”
Đội trưởng thấy   đều kiên trì  tiếp tục , nên  bắt đầu thương lượng với  của trạm tiếp tế.
Cuối cùng cũng đạt  nhất trí.
“Vậy chúng  chuyển vật tư  thêm một đoạn nữa, nhưng  , một khi phát hiện nguy hiểm thì     theo sự sắp xếp của , cho dù là dừng    đầu, đều  thống nhất  theo chỉ huy.”
Mọi   , lập tức vui mừng khôn xiết: “Được, nhất định  theo .”
Sau khi quyết định tiếp tục  sâu  vùng lũ để chuyển vật tư,   bắt tay  việc bốc dỡ hàng hóa, chuẩn  khởi hành ngay lập tức.
Mặc dù  khi xuất phát, đội trưởng  nhấn mạnh  rằng nhiệm vụ     tự nguyện, nếu ai còn do dự thì đừng miễn cưỡng,  thể tiếp tục ở  phía  chờ thông báo.
 tất cả   đều  chút do dự, hưởng ứng lời kêu gọi.
Không ai  ở .
Ngược , tất cả đều nóng lòng  khởi hành sớm để  thể nhanh chóng hỗ trợ công tác cứu hộ..