Tô Ý gật gật đầu, nhìn về phía Từ Tiểu Cần: “Tiểu Cần, cô giúp tôi một tay nhé?"
Từ Tiểu Cần liền chạy tới với vẻ mặt phấn khởi: “Được!"
Đầu bếp Vương thấy vậy, vội bước tới: “Đầu bếp Mã, cô bé này có được không? Lần này tiếp đãi khách quý, nếu xảy ra chuyện gì chúng ta không gánh nổi trách nhiệm!"
Đầu bếp Mã nhìn ông ấy với vẻ khó hiểu, không biết hôm nay ông ấy bị làm sao.
Luôn gây khó dễ cho cô bé Tiểu Tô này, chẳng lẽ là vì mình nói cô kỹ thuật hơn ông ấy sao, lòng dạ thật quá nhỏ nhen!
"Đầu bếp Vương, nếu ông thấy cô ấy không đáng tin, thì ông cũng nên làm vài món, như vậy nếu cô ấy không được, còn có ông, không đến mức bị hớ."
"Kỹ thuật nấu nướng của ông thuần thục như vậy chắc hẳn vài món Tứ Xuyên không làm khó ông chứ?"
Đầu bếp Vương mím môi, định nói mình chưa từng làm myón Tứ Xuyên nhưng trước mặt nhiều người như vậy, ông ấy không thể bị mất mặt.
Ông ấy đành gật đầu đồng ý: “Chỉ là cho nhiều ớt, tôi làm mà được."
Đầu bếp Mã gật đầu, liền bảo mọi người xung quanh giải tán: "Mọi người cũng đừng đứng đây nữa, ai muốn ăn thì ăn, một lát nữa khách quý đến, đứng đông đúc thế này không hay."
DTV
Đầu bếp Mã là người được mọi người kính trọng, nghe xong ai cũng bắt đầu làm việc của mình.
Tô Ý dẫn Từ Tiểu Cần vào bếp, kiểm tra đồ cần dùng rồi cảm thấy yên tâm.
Thời gian gấp rút, mấy món cô vừa làm hôm trước khá quen tay, vì vậy cô định làm lại mấy món đó.
Chỉ là lần này cô định cho ít ớt hơn, dù gì Hoa kiều sống ở nước ngoài nhiều năm, có lẽ đã không ăn được cay nữa.
Hơn nữa lần trước khi Chu Cận Xuyên đi, anh còn dặn cô cho ít ớt, có lẽ cũng là gợi ý.
Tô Ý lấy giỏ đựng đồ cần dùng, rồi giao cho Từ Tiểu Cần: “Tiểu Cần, cô giúp tôi rửa rau, lát nữa chúng ta cùng nhau làm.”
Từ Tiểu Cần biết đây là cơ hội để cô ấy được nổi bật, nên rất biết ơn.
Cô ấy vội vàng rửa rau, cắt theo yêu cầu.
Vì mới làm xong hôm trước, tất cả các bước đều nằm trong đầu Tô Ý.
Bốn món ăn nhanh chóng được hoàn thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-75.html.]
"Đầu bếp Mã, tôi làm xong rồi, ông có muốn thử vị không?"
Đầu bếp Mã vừa nãy luôn đứng bên cạnh quan sát, thấy cô hành động nhanh nhẹn, rõ ràng là người làm quen việc.
Chỉ nhìn thôi đã thấy đầy đủ sắc, hương vị, không cần thử.
"Không cần, Đoàn trưởng Chu vừa dẫn khách quý đến, cô mau đem đi ngay đi!"
Tô Ý vừa đặt món ăn lên khay, định cùng Từ Tiểu Cần mang đi.
Đầu bếp Vương liền chạy tới: “Đầu bếp Mã, món này của cô ấy có ổn không? Có cần đợi tôi xong…"
Chưa nói hết câu, Đầu bếp Vương đã sững sờ.
Hóa ra món Tứ Xuyên là như vậy?
Nghĩ lại món mình đang làm, ông ấy cảm thấy khó nói.
Đầu bếp Mã nhìn ông ấy xong không nói nên lời: “Còn đợi ông? Đợi ông xong khách quý đã đói đến không chịu được rồi."
Đầu bếp Vương cười ngượng, vội vàng cầm một khay thức ăn: “Vậy tôi cùng đồng chí Tô mang đi, tránh để cô ấy còn trẻ mà hấp tấp va chạm khách quý."
Nói xong, không đợi mọi người phản ứng, ông ấy liền nhanh chóng cầm khay thức ăn bước tới.
Tô Ý cười lạnh lùng, rồi cũng mang hai món còn lại lên trước.
Chu Cận Xuyên ngồi cùng chuyên gia Hoa kiều ở góc nhà ăn.
Từ xa Tô Ý đã thấy anh, bình thường gặp nhau chủ yếu toàn là ở nhà.
Ít khi gặp nhau ở nơi công cộng như thế này, nhìn từ xa, Tô Ý bỗng thấy điều kiện của Chu Cận Xuyên quả thật không tồi.
Cao lớn, đẹp trai, ngồi thẳng lưng khí thế mạnh mẽ.
Dù ngồi ở nơi hẻo lánh, dường như nơi hẻo lánh cũng trở nên oai phong hơn.
So với chính ủy Vương bên cạnh, thôi không nhắc nữa cũng được.
Còn vị Hoa kiều ngồi cạnh Chu Cận Xuyên, tóc có phần bạc trắng nhưng nhìn vẫn rất tinh thần, khí chất cũng rất tốt.
Lớn tuổi như vậy mà vẫn muốn trở về nước cống hiến, người như vậy, không khỏi khiến người khác kính trọng.