Nhìn thấy  tràn đầy sức sống, như biến thành một con  khác, Liễu Phương Lâm    yên tâm.
Sau khi sắp xếp  thỏa cho , Liễu Phương Lâm bắt đầu giải quyết chuyện của ba .
Đầu tiên, cô  gọi điện cho trưởng thôn nhờ ông  tìm ba , nhưng đợi mãi vẫn  thấy ông  .
DTV
Mấy ngày , Liễu Phương Lâm  gọi điện cho trưởng thôn.
Lần  ông  ở nhà, nhưng khi   là điện thoại của cô  thì nhất quyết  chịu  máy.
Trưởng thôn cũng thấy kỳ lạ, hỏi han một hồi mới  chuyện  truyền khắp làng.
Nghe  ba Liễu định ly hôn, còn  với cả làng rằng  khi hai  đến Bắc Kinh,  Liễu  chịu về quê mà  ở  hưởng phúc với con gái.
Ông   còn cách nào khác nên mới  ly hôn.
Nghe trưởng thôn kể , Liễu Phương Lâm  tức  buồn .
Tuy nhiên, cô    ý định nhẫn nhịn, lập tức  với trưởng thôn: "Chú ơi, đúng là  cháu đang ở  Bắc Kinh, nhưng   vì lý do gì khác, mà là vì  cháu  ngất xỉu ở Bắc Kinh, đưa  bệnh viện kiểm tra thì phát hiện  ung thư  dày.
Nghe   mổ, tốn  nhiều tiền nên ba cháu  lập tức bỏ trốn khỏi bệnh viện.
Sau đó cháu đến nhà khách hỏi thăm mới  ông   trả phòng và về quê."
Nghe , trưởng thôn vô cùng phẫn nộ: “Chú  nghi ngờ chuyện   gì đó    mà! Không ngờ ba cháu   thể   chuyện như ! Chủ sẽ  tha cho ông  !"
" , cháu gái , bây giờ  cháu thế nào ?"
Liễu Phương Lâm cụp mắt xuống, tuy   trù ẻo  , nhưng để ly hôn thuận lợi và lấy   tiền, cô  chỉ  thể bất chấp tất cả: “Chú ơi, hiện tại  cháu cần phẫu thuật, cần một  tiền lớn.
Cháu chỉ là sinh viên, gọi điện cho ba cháu là  hỏi xem ông   thể gửi  tiền thưởng học bổng  đây của cháu cho cháu  ?"
"Hồi đó, tỉnh, thành phố và huyện thưởng cho cháu tổng cộng một nghìn tệ,  tiền đó cháu  từng động đến, đều  trong tay ba cháu."
Trưởng thôn nắm rõ  tiền thưởng học bổng của cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-745.html.]
Khi xưa,  khi Liễu Phương Lâm lên đại học, gia đình cô  xảy  chuyện ồn ào,  tiền đó đều  ba Liễu lấy hết, ông  cũng  chuyện .
Vì , ông  lập tức đồng ý: “Cháu yên tâm, chuyện  cứ để chú lo liệu.
Nếu ông   chịu đưa, chú sẽ lên huyện tìm lãnh đạo,  sợ lãnh đạo huyện thì chú tìm lên thành phố, lên tỉnh, nhất định sẽ đòi   tiền đó cho cháu."
Nói xong, trưởng thôn  hỏi: "Cháu  với  cháu hãy yên tâm dưỡng bệnh, chuyện ly hôn chú sẽ  đồng ý ."
Liễu Phương Lâm đang vui mừng thì  thấy câu   cùng, cô  khựng , vội vàng giải thích: “Chú ơi,  cháu   ,  cháu đồng ý ly hôn.
Trải qua chuyện , hai  họ  thể sống với   nữa, chi bằng ly hôn cho dứt khoát."
Dường như trưởng thôn vẫn còn do dự: “Thật sự  ly hôn ?"
Giọng điệu của Liễu Phương Lâm vô cùng kiên định: “Vâng ạ, nhất định  ly hôn!"
"Được , chú  .
Cháu chờ tin  của chủ ."
Không  trưởng thôn  dùng cách gì, chỉ trong vòng một tuần mà Liễu Phương Lâm  nhận  tiền.
Tuy chỉ  hơn chín trăm tệ, nhưng dù  tiền cũng  đến tay cô .
Hơn nữa, trưởng thôn còn  trong nhà chỉ còn  chừng đó,  gửi hết cho cô  .
Không chỉ , trưởng thôn còn gửi giấy chứng nhận ly hôn của  cô  đến cho.
Khi Liễu Phương Lâm đưa giấy chứng nhận ly hôn và sổ tiết kiệm cho ,  cô  cầm hai cuốn sổ nhỏ, nước mắt giàn giụa.
Trong lòng Liễu Phương Lâm ngổn ngang trăm mối, an ủi mãi mà  cô  vẫn  nín .
Cuối cùng, cô  đành  đùa: "Mẹ,  cũ     mới tới.
Sau  đến Bắc Kinh, nếu gặp  phù hợp thì  cứ tìm hiểu, con ủng hộ  hết .".