Liễu Phương Lâm đỏ hoe mắt: "Nhiều quá, chờ bệnh tình của  tớ  định, tớ sẽ   thêm chỗ khác để trả nợ cho ."
Tô Ý gật đầu: "Chuyện đó để  hẵng , kết quả kiểm tra thế nào ?"
Tô Ý  dứt lời, vị bác sĩ mà Triệu Lam liên lạc giúp   tới.
Vị bác sĩ    mỉm ,  thấy hai  đang   cửa phòng bệnh, ông  lên tiếng: "Tin  đây, tối qua là chẩn đoán nhầm thôi.
Mẹ cô chỉ  viêm loét  dày mãn tính thôi,   gì nghiêm trọng.
 sẽ kê đơn thuốc, bà   thể xuất viện ."
Liễu Phương Lâm ngây , vui mừng  Tô Ý:
“Mẹ tớ   ung thư  dày ?"
Tô Ý cũng vui mừng lắc tay cô , chạy  phòng bệnh báo tin vui.
Mọi     Liễu Phương Lâm   cũng thở phào nhẹ nhõm, ai nấy đều vui mừng cho cô .
Hôm qua, khi     bệnh,  Liễu Phương Lâm  nghĩ quẩn, chỉ  c.h.ế.t cho xong chuyện,   liên lụy đến con gái.
Bây giờ     , bà  thở phào nhẹ nhõm,  xuất viện về nhà.
Liễu Phương Lâm kéo bà  : "Chờ bác sĩ kê đơn thuốc xong , con đưa  về nhà nghỉ."
Mẹ Liễu Phương Lâm lắc đầu: "Mẹ về quê thôi! Mẹ ở đây chỉ  chậm trễ việc học của con,  còn tốn kém."
Lần , Liễu Phương Lâm nhất quyết  cắt đứt quan hệ với ba .
Mặc dù  cô   chẩn đoán nhầm, nhưng đây cũng là cơ hội trời cho.
Bây giờ  cô    , cô        cái nơi quỷ quái  nữa.
Cô  kiên quyết : "Mẹ,  nể mặt con, đừng về đó nữa  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-743.html.]
Mẹ Liễu Phương Lâm ngập ngừng: "Không về nữa?"
Liễu Phương Lâm gật đầu lia lịa: "Từ nay về , con sẽ  thêm kiếm tiền nuôi , con  ăn thì sẽ  phần của ."
Mẹ Liễu Phương Lâm sống hơn nửa đời , cũng khổ sở hơn nửa đời .
Nghe con gái  , bà   kìm  nước mắt: "Con bé ngốc , bây giờ con còn   học, hơn nữa  còn khỏe mạnh,  thể tự lo cho bản ."
Thấy hai  con lời qua tiếng ,   ,   ở , Lâm Trạch Tây vội vàng góp ý:
"Bác gái, thực  bác ở  đây với Phương Lâm cũng .
Bọn con đều là  ở đây, chỉ  Phương Lâm một  ở xa, đến ngày lễ tết cũng cô đơn lắm."
"Hơn nữa, bác cũng đừng lo lắng chuyện tiền bạc, lát nữa cháu sẽ tìm xem gần trường học  công việc gì nhàn hạ một chút để giới thiệu cho bác, như  bác cũng   lo lắng cho Liễu Phương Lâm vất vả."
Nói xong Lâm Trạch Tây liếc mắt  Tô Ý,  hiệu cô cũng khuyên nhủ.
Tô Ý nghĩ ngợi một lát, mỉm  đề nghị: "Bác gái, nhà hàng mà hôm qua chúng  đến thế nào ạ? Vừa  dạo  bên đó đang tuyển nhân viên phục vụ, công việc chủ yếu là dọn dẹp vệ sinh, khi nào đông khách thì  vất vả một chút."
"Nếu  thì đến nhà máy thực phẩm cũng , công việc bên đó nhàn hạ hơn, chỉ  điều  xa trường học một chút."
Mẹ Liễu Phương Lâm     thể ở   việc,  còn kiếm  tiền, đôi mắt vốn ảm đạm bỗng sáng lên:
"Vất vả thì bác  sợ, bình thường ở quê bác cũng   việc nhà,  ruộng.
 bác vụng về lắm,  từng  công việc  bao giờ,     ?"
DTV
Tô Ý  bà  đồng ý thì mỉm   Lâm Trạch Tây và Liễu Phương Lâm: "Chắc chắn là .
Bác gái cứ nghỉ ngơi hai ngày , hai hôm nữa cháu dẫn bác đến nhà hàng  quen, chắc chắn là  vấn đề gì."
Lần   Liễu  viện, tiền khám chữa bệnh cộng thêm thuốc men tất cả  đến mười tệ, điều   ngoài dự đoán của Liễu Phương Lâm.
Cô  thầm nghĩ chắc là ông trời thương xót hai  con, cuối cùng cũng  về phía họ một ..