"Bác đừng vội, hôm nay chúng  cứ từ từ uống.
Nhà hàng của chúng cháu đóng cửa cũng muộn, cho dù  đóng cửa thì chúng  vẫn  thể uống tiếp.
Dù  đây cũng là nhà hàng của em gái cháu."
Ba Liễu Phương Lâm mím môi, hỏi: "Nhà hàng  là của em gái ?  chẳng  nó đang  học ?"
Lâm Trạch Tây đáp: "Vâng ạ, nhà hàng  là của em gái cháu.
Đi học đại học   ảnh hưởng gì, cứ thuê   là ."
Ba Liễu Phương Lâm lẩm bẩm: "Con gái con đứa, sớm muộn gì cũng  lấy chồng,  cửa hàng lớn như  để  gì?"
Lâm Trạch Tây  khẩy: "Em gái cháu  lấy chồng .
Không chỉ  cửa hàng , mà nhà máy thực phẩm của ba  cháu cũng giao hết cho em  .
Còn cháu thì ngày nào cũng    thuê cho em ."
Ba Liễu Phương Lâm cả đời chỉ mong  con trai nối dõi tông đường,   thì  thể nào hiểu nổi: "Ba    để nhà máy  cho , mà  cho con gái   chồng?"
"Có gì  ạ? Nhà cháu  bốn  em trai, cộng  cũng  bằng một đứa em gái, đương nhiên  cho em  ."
Ba Liễu Phương Lâm trợn tròn mắt, cạn lời.
Nghe cuộc trò chuyện của hai , Liễu Phương Lâm  ghen tị với Tô Ý,  cảm thấy  hổ  cho ba .
Bình thường, ông   mấy lời   mặt cô  và  thì cũng đành, đằng     mặt  ngoài, thật mất mặt.
Cô  lo lắng  Tô Ý, nhỏ giọng : "Ba  chắc là uống say ,  đừng để bụng.
Ông  là ..."
Tô Ý  Liễu Phương Lâm tỏ vẻ trấn an, cho  cô  để bụng.
Ngược , cô cũng  xem rốt cuộc Lâm Trạch Tây đang bày trò gì.
Hôm nay,  nhất định  cho ba Liễu Phương Lâm một bài học.
Phải  rằng lúc , ba Liễu Phương Lâm thực sự  sốc nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-740.html.]
Ông  lắp bắp nửa tiếng đồng hồ,   đang lầm bầm cái gì.
Đột nhiên, ông  lôi từ trong túi áo  một bức ảnh đưa cho Liễu Phương Lâm: "Tao   với mày , chuyện hôn nhân đại sự  để tao quyết định.
Làm công nhân trong xưởng tư nhân   so sánh  với công nhân chính thức của nhà nước.
Hơn nữa,   là con trai của giám đốc nhà máy."
Liễu Phương Lâm nhận lấy bức ảnh, ngạc nhiên  ba : "Ba, ba  gì ?"
Ba Liễu Phương Lâm hừ lạnh một tiếng: "Nói cho mày , đây là ảnh   nhờ  mai mối gửi đến.
Con trai của giám đốc nhà máy kem ở huyện , điều kiện gia đình tạo đều  tìm hiểu rõ ràng .
Lúc nào rảnh, mày theo tao về nhà một chuyển, gặp mặt  .
Vừa dứt lời, Lâm Trạch Tây và Tô Ý đều sững .
Liễu Phương Lâm  ngờ ba   đột ngột  như , sắc mặt tái nhợt: "Con  , con còn   học!"
Ba Liễu Phương Lâm khịt mũi: "Học cái gì mà học? Học bốn năm nữa  trường chẳng  cũng   nhà máy  công nhân ? Bây giờ mày gả cho  , khỏi mất công học bốn năm,  thể  nhà máy  công nhân chính thức luôn, còn kiếm  thêm bốn năm tiền lương,   mấy!"
Liễu Phương Lâm  hổ đến mức cắn chặt môi: "Có đánh c.h.ế.t con cũng  về.
DTV
Bất kể gã  là con trai ai, con cũng  thích!"
Vừa dứt lời, ba Liễu Phương Lâm  đập bàn: "Chuyện   do mày quyết định." 
Liễu Phương Lâm cũng  phắt dậy: "Con   , trừ khi con chết."
Ba Liễu Phương Lâm say rượu, lớn tiếng quát: "Vậy thì hôm nay tao đánh c.h.ế.t mày! Cũng  đưa mày về nhà."
Chưa đợi ông   dậy, Lâm Trạch Tây  đưa tay ấn ông  xuống ghế: "Bác , cháu nể mặt bác là ba của Phương Lâm,  ơn nuôi dưỡng cô  nên mới gọi một tiếng bác.
 chuyện bác   thật sự quá đáng.
Liễu Phương Lâm  trưởng thành ,  quyền tự  quyết định cuộc sống của .
Sao bác  thể ép buộc cô  như ?" 
Ba Liễu Phương Lâm giãy giụa, nhưng  thể thoát ..