"Đồng chí, công việc trong nhà ăn thực sự không dễ dàng, cô có chắc mình làm được không?"
Tô Ý nhìn Đầu bếp Mã với ánh mắt biết ơn, biết rằng ông ấy đang tranh thủ cơ hội cho mình.
Cô chưa kịp mở miệng thì Tần Vân Phong đã lên tiếng thay cô: "Tôi cũng thấy cô ấy không phù hợp.
Công việc ở nhà bếp của quân đội rất quan trọng, cô ấy mới hai mươi tuổi, sao có thể đảm đương công việc này?"
Tô Ý đang chuẩn bị trả lời: “...”
Sao ở đâu cũng có anh ta vậy?
DTV
Tô Ý nhìn anh ta với ánh mắt không nói nên lời: “Phó đội trưởng Tần, tôi không biết anh cũng là giám khảo của buổi phỏng vấn này đấy."
Tần Vân Phong mím môi: “Không phải."
"Vậy thì anh vừa nói với tư cách gì? Đừng nói lại là vì muốn tốt cho tôi nhé?"
Thật ra Tần Vân Phong định nói như vậy, nhưng không ngờ bị cô đoán trước.
Bạch Nhược Lâm không hài lòng liếc nhìn Tần Vân Phong, ra hiệu anh ta đừng dây dưa với Tô Ý nữa.
Tô Ý lạnh lùng nhìn hai người: “Quản tốt đối tượng của cô đi, đừng để anh ta gọi bậy trong nhà ăn, chỉ làm trò cười cho người khác thôi."
Bạch Nhược Lâm tức giận nhìn Tô Ý, sợ chuyện hôm nay đến tai Đoàn trưởng Chu, nên vội kéo Tần Vân Phong đi ra ngoài.
Hai người đi rồi, Tô Ý cảm thấy không khí dễ chịu hơn nhiều.
Tuy rằng vừa rồi có chút quá đáng, nhưng có lẽ cũng để lại ấn tượng không tốt với hai vị đầu bếp.
Nhưng cô không hối hận, cô thật sự không ưa nổi cặp đôi đó.
Cô không muốn để họ chiếm chút lợi nào.
Tô Ý hít một hơi sâu, rồi quay lại nhìn hai vị đầu bếp: “Quả thật bây giờ tôi còn trẻ, nhưng từ nhỏ tôi đã làm nông, trước đây cũng đã làm nhiều năm ở nhà ăn ở chỗ thanh niên tri thức của đại đội chúng tôi rồi, chút khó khăn này với tôi không là gì cả, xin lãnh đạo yên tâm."
Hai người nghe Tô Ý nói vậy, lại có chút d.a.o động.
Đặc biệt là Đầu bếp Mã, thật sự không muốn bỏ lỡ một mầm mống tốt như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-74.html.]
Khi hai người còn đang tranh luận, Tạ Tiểu Quân đột nhiên từ ngoài chạy vào.
"Đầu bếp Mã, Đầu bếp Vương, Đoàn trưởng Chu nhờ tôi nhắn lại rằng trưa nay có khách quý đến nhà ăn dùng bữa."
"Khách quý? Là chuyên gia Hoa kiều từ nước ngoài về sao?"
"Đúng vậy, Đoàn trưởng Chu nói muốn hỏi xem ai biết nấu món Tứ Xuyên chính gốc không? Vị chuyên gia đó lớn lên ở tỉnh Tứ Xuyên, nói rằng muốn ăn món quê nhà."
Đầu bếp Vương nghe xong liền lo lắng: “Mấy đầu bếp chúng ta đều là người địa phương, sao mà biết nấu món Tứ Xuyên chính gốc chứ?"
"Vả lại lần trước Đoàn trưởng Chu không phải đã nói là lần này không cần chúng ta tham gia tiếp đãi sao, anh ấy sẽ sắp xếp người khác cơ mà?"
Tạ Tiểu Quân bất đắc dĩ nhìn ông ấy: “Tôi làm sao biết được, nhanh chuẩn bị đi, một lát nữa người ta đến rồi."
Nói xong, Tạ Tiểu Quân liền xoay người đi ra.
Đầu bếp Vương vội vàng chạy vào bếp hỏi từng người một.
Đầu bếp Mã luôn bình tĩnh cũng có chút lo lắng: “Mau mau, mang quyển sách dạy nấu ăn trên bàn làm việc của tôi đến đây, chúng ta xem rồi chuẩn bị ngay."
Tô Ý đứng lặng lẽ một bên: ???
Tối hôm trước vừa bị Chu Cận Xuyên yêu cầu làm món Tứ Xuyên, hôm nay vị Hoa kiều mà anh mời lại muốn ăn món Tứ Xuyên?
Không lẽ Chu Cận Xuyên đã định sẵn đề tài, đây là bài thi mở?
Không lâu trước đó, người đàn ông này còn nói không bao giờ đi cửa sau...
Mặc kệ thực hư thế nào, Tô Ý hiểu mình phải nắm bắt cơ hội trước mắt để có được công việc này.
Vì vậy, cô liền bước tới: “Đầu bếp Mã, tôi biết làm món Tứ Xuyên! Có thể để tôi thử không?"
Tô Ý vừa dứt lời, bao gồm cả Đầu bếp Vương trong bếp cũng lập tức nhìn sang.
"Cô biết làm món Tứ Xuyên? Cô là người tỉnh Tứ Xuyên?"
“Không, nhưng tôi học được từ thanh niên trí thức ở tỉnh Tứ Xuyên.”
Đầu bếp Mã nghe vậy liền gật đầu: “Được, cô mau chuẩn bị, làm tốt nhé!”