Mẹ Liễu Phương Lâm  định    cần  thì ba cô   sải bước  .
Trên đường ,  Liễu Phương Lâm đột nhiên nhớ  điều gì đó: “Bạn học Tô, cháu họ Tô ?"
Tô Ý  bà  đang nghĩ gì nên thừa nhận: “Vâng ạ, cháu họ Tô.
Người đàn ông mà tối qua hai bác gặp là  ba của cháu."
"Tối qua cháu  Phương Lâm , hình như bác nhận  một cuộc điện thoại nên mới đến đây.
 cuộc điện thoại đó   cháu gọi."
Nghe , ba Liễu Phương Lâm lập tức hiểu , cũng chẳng quan tâm đến lời giải thích phía  của Tô Ý mà trực tiếp chất vấn: “Cháu họ Tô,  ba cháu  ve vãn con gái ,  nếu   cháu gọi thì là ai gọi?" 
Tô Ý nhíu mày,  sang hỏi  Liễu Phương Lâm: “Bác gái, cháu   bác là   điện thoại, giọng của cháu  giống  gọi tối qua  ạ?"
Nghe Tô Ý  ,  Liễu Phương Lâm mới nhận  điều gì đó  .
Bà  nhớ  kỹ càng  lắc đầu giải thích: “Không giống, giọng của cô gái đó   khác với cháu, giống giọng  Thượng Hải  TV nhà trưởng thôn hơn."
Tô Ý mỉm : “Vậy thì đúng .
Cô gái đó là bạn cùng phòng cũ của cháu, vì phạm  nên  đuổi học.
Trước khi , cô  tức giận nên  gọi điện thoại gây chuyện."
Tiếp đó, Tô Ý kể sơ lược về việc Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ  đuổi học.
Nghe xong,  Liễu Phương Lâm thở phào nhẹ nhõm,  với chồng: “Ông xem,    là Liễu Phương Lâm  thể nào học hư  mà.
Rõ ràng là   cố tình gây chuyện."
Ba Liễu Phương Lâm hừ lạnh: “ thấy  chắc,  còn chuyện tối qua bà tận mắt chứng kiến thì ? Khuya khoắt như  mà  ôm ấp với một thằng đàn ông ở cổng trường, còn  thể thống gì nữa? Nó    hổ nhưng    hổ đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-736.html.]
Nếu là  khác, e rằng Tô Ý  mất kiên nhẫn từ lâu.
 đây là ba  của Liễu Phương Lâm,  liên quan đến hạnh phúc của  ba trong tương lai nên cô vẫn kiên nhẫn mỉm  giải thích: “Bác , tối qua bọn cháu tăng ca ở nhà máy nên ăn cơm muộn.
Anh ba cháu tiện đường đưa Phương Lâm về trường, chứ muộn như  , con gái  một  cũng  an ."
"Ngoài ,  ba cháu thật sự thích Phương Lâm, cũng đang theo đuổi cô , nhưng Phương Lâm vẫn  đồng ý.
Vì , hiện tại hai  họ chỉ là bạn bè bình thường.
DTV
Anh ba cháu tuy   vẻ bất cần đời nhưng nhân phẩm tuyệt đối   vấn đề gì, điều  bác  thể yên tâm."
Liễu Phương Lâm cũng sợ Tô Ý  chịu ấm ức vì , vì   khi cô  xong cũng lên tiếng giải thích.
Thấy  khí ngượng ngùng,  Liễu Phương Lâm lên tiếng giảng hòa: “Bác tin cháu,  đây các bác cũng vì lo lắng cho Liễu Phương Lâm nên mới vội vàng đến đây.
Từ nhỏ đến lớn Phương Lâm  từng  khỏi huyện, đây là  đầu tiên con bé đến một nơi lớn như , chúng  cũng sợ con bé học hư.
Bây giờ  thấy Phương Lâm   bạn như cháu, bác yên tâm ."
Nói xong,  Liễu Phương Lâm khẽ kéo tay ba Liễu Phương Lâm,  hiệu cho ông  đừng quá đáng.
Ba Liễu Phương Lâm mím môi, hừ lạnh: “Không đồng ý với thằng nhóc đó là đúng .
Bắc Kinh dù   đến  cũng là đất khách quê .
Nếu   con thật sự ở  đây, khổ sở    mà kể."
"Hơn nữa, lấy chồng xa  mặt mũi ai mà nhờ.
Theo ba, ở  huyện  là  nhất.
Cứ như con trai giám đốc nhà máy kem chẳng hạn, nhà   là công nhân viên chức nhà nước,  hơn nhân viên đơn vị tư nhân  ?"
Thấy ông   lôi chuyện   ,  Liễu Phương Lâm vội vàng đánh trống lảng: “Thôi, muộn , con gái  đến nhà máy  .".