Buổi tối.
Sau khi Tô Ý tan học về nhà liền bỏ qua những chuyện xảy  ban ngày ở trường.
Bởi vì lo lắng cho chị dâu ở bệnh viện, Tô Ý vốn định  khi về nhà sẽ bắt đầu hầm canh, như  buổi tối còn  thể mang đến bệnh viện.
Khi cô  về đến nhà, liền ngửi thấy mùi thơm từ trong bếp truyền .
Tô Ý ngửi ngửi, hỏi Triệu Lam: “Mẹ, tối nay  ăn canh gà hả?” 
Triệu Lam  đầu  : “Không  chị dâu con đang ở bệnh viện ? Mẹ nghĩ con về  kịp, nên giúp con hầm , lát nữa ăn xong thì con và Cận Xuyên mang đến bệnh viện.”
Trong lòng Tô Ý ấm áp,   cảm ơn Triệu Lam.
Sau khi ăn cơm tối xong, cô liền xách canh  cùng Chu Cận Xuyên, cùng  xuất phát.
Đến phòng bệnh, vì Chu Cận Xuyên  tiện  trong, nên   ghế bên ngoài phòng bệnh đợi.
Tô Ý  trong  qua chị dâu,  lấy  canh gà  mới thêm gia vị: “Chị dâu, canh gà  là  chồng em hầm, hầm cả buổi chiều, thơm lắm, chị nếm thử xem.”
Diêu Ngọc Phương vốn   hứng ăn, nhưng   tiện từ chối ý  của em chồng.
Cô    nhận lấy uống thử,  khi uống một ngụm liền cảm thấy vô cùng thơm ngon, cuối cùng uống hết cả bát canh gà.
Tối qua Lâm Vọng Đông trực đêm  ngủ, vốn dĩ lúc  đang ngủ gật ở giường bên cạnh.
Thấy Tô Ý đến,   cũng  dậy  qua.
DTV
Tô Ý thấy    vẻ mệt mỏi, vội vàng đổ thêm một bát canh gà: “Anh,  cũng uống một bát ."
Lâm Vọng Đông vội vàng   lắc đầu: “Anh  cần, để  cho chị dâu em uống.”
Diêu Ngọc Phương thấy  liền khuyên bảo: “Anh uống , bên trong còn  nữa, hơn nữa  cũng mệt lắm , tối nay còn  tiếp tục thức đêm.”
Tô Ý cũng phụ họa: “ ,   giữ gìn sức khỏe,  khỏe thì chị dâu mới  chăm sóc  hơn.”
Thấy , Lâm Vọng Đông liền   nhận lấy bát canh uống.
Khi hai  đang ăn, Tô Ý cẩn thận bé lấy cháu gái nhỏ, ôm  lòng bước  cửa.
“Cận Xuyên,  đây  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-674.html.]
Chu Cận Xuyên đang đợi đến chán, đột nhiên  thấy vợ bế đứa nhỏ nhẹ nhàng gọi , liền vội vàng bước qua.
Cúi đầu , thấy đứa bé trong lòng vợ đang mở to mắt, tò mò   thế giới bên ngoài.
Cái dáng vẻ nhỏ xíu  suýt nữa khiến   tan chảy.
Chu Cận Xuyên  mà đầy sự ngưỡng mộ: “Vợ, khi nào chúng  cũng  con nhỉ?”
Chu Cận Xuyên  con gái nhà  khác, thích  chịu nổi.
Theo bản năng liền buột miệng hỏi Tô Ý khi nào  thể sinh con.
Đến khi nhận , mới phát giác lời   : “Vợ ,    ý thúc giục em , chuyện sinh con đợi  khi  nghiệp  tính.”
Tô Ý thấy  tỏ vẻ ngưỡng mộ, cũng  giận , chỉ  hỏi: “Thế   con trai  con gái?”
Chu Cận Xuyên dừng  một chút: “Muốn con gái.”
“Tại ?”
“Anh nghĩ nếu là con gái chắc chắn sẽ giống em, nhất định sẽ  đáng yêu.”
Hai  ôm ấp một lúc, bên  cả Lâm Vọng Đông  uống xong canh gà và thu dọn xong bình giữ nhiệt.
“Tiểu Ý, em tiện thể đưa  về nhà nhé, bà  cứ ở đây mãi cũng   cách, ở đây   là đủ .”
Tô Ý  vẻ mệt mỏi  mặt , cũng khuyên theo: “Mẹ, con đưa  về nhé, ba Liêu ở nhà một  cũng lo lắng.”
Tô Nhân suy nghĩ một lát, thấy  giúp việc Liêu Chính Dân tìm đến cũng khá đảm đang.
Liền  dậy dặn dò vài câu   theo Tô Ý về nhà.
Trên đường đưa  về nhà, Tô Nhân cứ hỏi đứt quãng về chuyện trường học của Tô Ý.
“Tiểu Bắc ở trường  bắt nạt con chứ?”
Tô Ý  : “Không ,   nào dám bắt nạt con.”
Nói xong, Tô Ý  hứng thú kể chuyện tám phét về Lâm Lạp Bắc ở trường với Tô Nhân.
“Mẹ,   thể tưởng tượng  ? Anh  ở trường khá  con gái yêu thích, trong ký túc xá của chúng con  một cô nàng cứ suốt ngày kêu  theo đuổi  ,  đây còn hiểu lầm quan hệ giữa con với  , bây giờ   thì ngày nào cũng  nhờ con giúp đỡ tác hợp.”.