"Bên trong lộn xộn quả thực là nơi thích hợp để giấu  nhưng cũng  một nhược điểm, đó là tòa nhà đó  khó chữa cháy, nên một khi xảy  hỏa hoạn, hậu quả sẽ  nghiêm trọng,   chắc chắn sẽ liều mạng chạy  ngoài."
Chu Cận Xuyên giật : "Thật sự  phóng hỏa ?"
Thấy  nghiêm túc như , Liêu Chính Dân  ha hả: "Không cần, chỉ cần tạo  một ít khói, giả vờ như đang cháy thôi,  cần  đốt lửa thật, đến lúc đó,  sẽ sắp xếp  tạo  hỗn loạn bên trong, giúp cháu tranh thủ thời gian cứu ."
Chu Cận Xuyên trầm ngâm một lúc,  đề nghị: "Vậy , đến lúc đó, cháu cũng cải trang thành nhân viên cứu hỏa,  trộn  trong cứu , trong lúc hỗn loạn, chắc sẽ  ai chú ý đến cháu."
Sau khi bàn bạc xong thời gian hành động và các chi tiết cụ thể, Liêu Chính Dân  dậy chuẩn  rời : "  chuẩn  , cháu thức trắng đêm  mau lên lầu ngủ bù một giấc , để tối nay  tinh thần."
Chu Cận Xuyên cũng theo ông   khỏi phòng  việc.
Khi hai   lên lầu hai,  đến  cửa phòng Tô Ý   thấy  vợ và  vợ đang dặn dò cô.
Thấy  đến, Tô Nhân mới  dậy: "Cận Xuyên, con và chú Liêu bàn bạc xong  chứ?"
Chu Cận Xuyên gật đầu: "Bàn xong  ạ, để giúp con, giờ chú Liêu   ngoài thu xếp ."
Tô Nhân khựng ,  đó mỉm  gật đầu; "Hai  bàn bạc xong là  , chuyện khác   hỏi nhiều, nhưng con nhớ nhất định  cẩn thận, bình an trở về."
Chu Cận Xuyên kiên quyết gật đầu: "Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ cẩn thận."
Lâm Trạch Tây  hai   chuyện, đầu óc mơ hồ: "Hai  đang  gì ? Hành động gì mà bí mật thế, con cũng  ."
Vừa dứt lời, Tô Nhân kéo   : "Với bản lĩnh của con thì đừng  cho thêm loạn nữa, ngoan ngoãn ở nhà với !"
Nói xong bà  kéo Lâm Trạch Tây  khỏi phòng.
Bà  còn chu đáo dặn dò hai : "Hai đứa thức trắng đêm  mau tranh thủ thời gian ngủ bù , đợi cơm trưa xong,  sẽ gọi hai đứa."
DTV
Sau khi hai  rời , Tô Ý đóng cửa .
Rồi cô mới sốt ruột hỏi: "Anh và ba Liêu  bàn bạc thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-650.html.]
Thấy cô nóng lòng  , Chu Cận Xuyên cũng hiểu là  thể giấu cô, kể  kế hoạch mà hai   bàn bạc.
Tô Ý  xong vui mừng khôn xiết: "Kế hoạch   đấy, tối nay em  cùng ." 
Lần  Chu Cận Xuyên  cho cô bất kỳ cơ hội nào: "Tuyệt đối  , tối nay trong tòa nhà sẽ  hỗn loạn, lỡ như em  thương thì ? Em  theo,  sẽ phân tâm bảo vệ em, ngoan ngoãn ở nhà ."
Thấy , Tô Ý đành  thỏa hiệp: "Vậy em  tài xế cho , đợi ở  lầu  khi  xuống lầu, chúng  sẽ lập tức lái xe ."
Chu Cận Xuyên suy nghĩ một lúc  đồng ý: "Vậy cũng , nhưng em nhất định  chú ý an , nếu tình hình  biến cố thì lập tức lái xe rời ."
Tô Ý cũng lo lắng, sợ nhỡ may xảy  chuyện ngoài ý .
Cô nắm tay Chu Cận Xuyên, đề nghị: "À đúng ,     gian của em bao giờ,    thử ?"
Chu Cận Xuyên ngẩn ,  hiểu mối liên hệ giữa hai chuyện .
 tất nhiên là   tò mò nên gật đầu đồng ý.
Tô Ý nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Cận Xuyên, hồi hộp thầm lẩm bẩm một chữ “tiến”!
Hai  lập tức xuất hiện  bãi cỏ trong  gian.
Đây là  đầu tiên Chu Cận Xuyên  đây, tuy  đây  cũng từng tưởng tượng xem nơi  như thế nào.
   ngờ nơi   rộng lớn như .
So với diện tích thì đồ đạc   ít.
Ngoài rừng cây, bãi cỏ và suối nước thì chỉ còn  những thứ mà Tô Ý tích trữ.
Tô Ý dẫn Chu Cận Xuyên  dạo một vòng  đó hào hứng dẫn   tham quan vườn thuốc mà cô  khai hoang.
Nhìn mảnh vườn thuốc nhỏ xíu, Chu Cận Xuyên  nhịn  : "Chỉ  chừng  thôi ?"
Tô Ý bất đắc dĩ : "Em  giỏi trồng trọt, khai hoang, mảnh đất nhỏ như  cũng là do em vất vả lắm mới khai hoang  đấy."