Lâm Thư Tuyết thấy đối phương   máy, trong lòng càng thêm bất an: "Ba, chú Vương  chịu giúp chúng  ?"
"Ba   mà  !" Lâm Gia Quốc hừ lạnh: "Nếu con  bản lĩnh thì ba    mạo hiểm  chuyện như !"
Lâm Thư Tuyết cúi đầu: "Ba cũng  là lúc đó con  bệnh, trạng thái   nên mới thi  ."
Thấy cô  còn biện minh, Lâm Gia Quốc  càng tức giận: "Con lừa  ngoài thì  còn  lừa ba ?! Thi  142 điểm, con còn mặt mũi đổ  cho bệnh tật,  hai ngày  đó, cơ thể con  hồi phục  thì !"
"Con thật sự khiến ba quá thất vọng! Tất cả là do con! Là con hết   đến  khác ép ba   như , ép ba  còn lựa chọn nào khác!”
Hóa   khi thi đại học xong, Lâm Thư Tuyết  nhốt ở nhà,    ngoài.
Thấy sắp đến ngày công bố điểm, Lâm Thư Tuyết nghĩ nát óc cũng  nghĩ  cách nào.
Cô  bèn  dối Lâm Gia Quốc, lấy cớ   ốm nên thi  , hai môn ngữ văn và toán ngày đầu tiên gần như bỏ trắng, cầu xin Lâm Gia Quốc tìm cách giúp cô .
Lúc đầu, khi  chuyện, Lâm Gia Quốc  tức giận, ông  đánh Lâm Thư Tuyết một trận.
Đánh xong, ông   nghĩ dù  đánh c.h.ế.t cô  cũng vô ích.
Giờ phút  chỉ  thể tìm cách can thiệp  khi công bố điểm.
Vì  ông   nghĩ đến  bạn học cũ đang  việc ở sở giáo dục.
Thậm chí còn  tiếc bỏ  cả tiền để dành phòng .
Ban đầu ông  nghĩ chỉ cần liều một ,   sẽ yên .
Hơn nữa gia đình Lâm Thư Thư cũng   năng lực gì, ba  đều là công nhân bình thường, điều kiện gia đình cũng  bình thường.
Ông  nghĩ  thể đuổi thì cứ tìm cớ đuổi .
Nếu họ cứ bám riết  tha thì bồi thường cho họ một ít tiền bịt miệng là .
DTV
Ai ngờ   Tô Ý vạch trần tại chỗ.
Nghĩ đến những chuyện , hai ba con đều hối hận vô cùng.
Ban đầu chỉ là vì tức giận Tô Ý thi  điểm cao,  bôi nhọ cô, kéo cô xuống nước, ai ngờ nhất thời hồ đồ  gây  chuyện lớn như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-629.html.]
Hai ba con than ngắn thở dài một hồi.
Đợi đến tối, Lâm Gia Quốc vội vàng xách hai chai rượu quý  khỏi nhà.
Lâm Thư Tuyết cũng  còn tâm trạng nghĩ ngợi gì khác, chỉ  trong sân chờ tin tức.
Ai ngờ Lâm Gia Quốc   khỏi nhà   bao lâu  xách hai chai rượu nguyên vẹn  sứt mẻ, trở về.
"Ba,  bố  mang về ?"
"Chú Vương   nhà ?"
Lâm Gia Quốc hừ lạnh: "Có nhà, nhưng ông    gặp ba, vợ ông  nhắn ,  là nếu chúng  dám nhắc đến ông  nửa lời, ông  sẽ  tha cho chúng !"
Lâm Thư Tuyết sợ hãi  phịch xuống đất: "Chẳng  chú Vương là bạn học cũ của ba ? Sao  uy h.i.ế.p chúng  như ?"
Lâm Gia Quốc ủ rũ gật đầu: "Ba  suy nghĩ kỹ , chuyện  đến nước , hai ba con chúng  nhất định   hoảng sợ, cho dù điều tra  thì cũng  cắn răng  nhận, dù  cũng   do chúng  tự tay sửa bài thi."
"Chuyện , tuy ngoài miệng chú Vương  là  quan tâm nhưng ông     thì  thể  lo liệu đến cùng, cứ chờ xem !"
Lâm Thư Tuyết gật đầu lung tung, trở về phòng định  ngủ.
   xuống giường, cô    khỏi lo lắng bất an.
Cô   rõ chuyện  Tô Ý sẽ  dễ dàng bỏ qua.
Chắc chắn cô  sẽ  thể học đại học.
Bây giờ cô  chỉ mong chuyện   ảnh hưởng đến cuộc sống của   .
Cho dù cuối cùng  vạch trần thì   mặt giải quyết cũng là Lâm Gia Quốc,  liên quan gì đến cô .
Nghĩ  Lâm Thư Tuyết chìm  giấc ngủ.
Ai ngờ sáng hôm , Lâm Gia Quốc  đập cừa ầm ầm Lâm Thư Tuyết giật , vội vàng nhảy xuống giường, mở cửa.
"Ba,  chuyện gì ?"
"Có chuyện gì? Chuyện lớn ! Con còn tâm trạng ngủ nướng ?"