Lâm Lạp Bắc sững , cuối cùng đành  chịu thua: "Hôm nay  đến đây chỉ là tiện đường  ăn chút gì đó thôi, chuyện hôm qua  cần   cũng đoán ."
Nghe   đột nhiên  , Tô Ý mở to mắt kinh ngạc, như thể  thấy ma ,  sang  Từ Tiểu Cần: "  nhầm ? Hôm nay   ăn  bùa mê thuốc lú gì ?"
Từ Tiểu Cần cũng che miệng  trộm.
Bị hai  chế giễu, Lâm Lạp Bắc cũng  tức giận, chỉ tự  tìm một chỗ trống bên cửa sổ  xuống.
Tô Ý vội vàng  hiệu cho Tạ Tiểu Quyên đến order món.
Cô thật sự  xem xem, hôm nay Lâm Lạp Bắc   .
Lâm Lạp Bắc  xuống, sờ soạng túi quần lúc  mới phát hiện   ngoài vội vàng quá    còn bao nhiêu tiền.
Chắc chắn là  đủ gọi món.
Vì ,   hỏi: "Quán các  bán mì gói giá bao nhiêu? Cho  một gói là ."
Tạ Tiểu Quyên chớp chớp mắt, đây là  đầu tiên   đến quán chỉ gọi một gói mì, xem  những gì Từ Tiểu Cần   đây quả nhiên  sai,  đàn ông   Lâm Thư Tuyết bòn rút hết tiền .
Vì , cô  trêu chọc: "Hay là  mua một gói về tự pha , như  tiết kiệm hơn."
Lâm Lạp Bắc mím môi,  đó lấy hết  tiền lẻ trong  : " chỉ  chừng , xem đủ nấu một gói ?"
Tạ Tiểu Quyên cúi đầu ,  đó  : "Được ,  thì dùng hết  tiền  nấu cho  một gói, thêm một quả trứng nữa nhé."
Nói xong, cô cầm hết  tiền lẻ  bàn.
DTV
Không chừa  cho   một đồng nào.
Sau khi dặn dò nhà bếp, Tạ Tiểu Quyên chạy đến chỗ Tô Ý buôn chuyện: "Chị Tô,     thật sự là Lâm Lạp Bắc  ? Sao khí chất khác hẳn so với ba   trai  của chị?"
Từ Tiểu Cần che miệng : "Đó là  Lâm Thư Tuyết bòn rút hết tiền , nghèo đến mức ăn cơm cũng  đủ no thì còn khí chất gì nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-611.html.]
Nói xong, cô   cảm thán: " mà  thấy bây giờ   hình như  chút khác với Lâm Thư Tuyết ,  còn mù quáng bênh vực cô  như  nữa, chẳng lẽ là do  còn tiền nên bắt đầu oán trách?"
Tô Ý bất đắc dĩ lắc đầu : "Có lẽ , xem  cho dù tình cảm sâu đậm đến , nếu chỉ  nhận lấy một cách ích kỷ thì cũng  thể lâu bền."
Tạ Tiểu Quyên  mà nửa hiểu nửa : "May mà em  tiêu tiền của  trai, em  nghĩ kỹ ,   em sẽ  tìm bạn trai nữa, tự  kiếm tiền, tự  tiêu xài cho thoải mái."
Lời  của Tạ Tiểu Quyên khiến Tô Ý và Từ Tiểu Cần  nhịn  bật .
Tô Ý  xong liếc  chiếc kẹp tóc  đầu cô nàng: "Mới  tí tuổi đầu  khẳng định cả đời  cần đàn ông ? Vậy cái kẹp tóc  đầu em là của ai tặng đấy?"
Tạ Tiểu Quyên   thì đỏ mặt.
"Kẹp tóc là do Giang Viễn từ Dương Thành mang về cho em, nhưng em  trả tiền cho   mà!"
Từ Tiểu Cần  lớn: "Thật ? Vậy tại     tặng cho chúng ,  chỉ tặng riêng cho cô?"
Tạ Tiểu Quyên  hổ dậm chân, chạy thẳng  bếp.
Lâm Lạp Bắc  thấy tiếng   từ quầy thu ngân,  nhịn  ngẩng đầu .
Nhìn thấy nụ  rạng rỡ  từng thấy  khuôn mặt Tô Ý,    khỏi sững sờ.
Không ngờ, nụ  của cô   và dễ mến đến ,  giống với  cô.
Mặc dù hai   là nhân viên của cô nhưng cô  hề tỏ  kiêu ngạo.
Có lẽ cô luôn vui vẻ và cởi mở như , chỉ là khi gặp  , cô mới luôn lạnh lùng.
Điểm  dường như   trái ngược với Lâm Thư Tuyết.
Càng , Lâm Lạp Bắc càng  nhịn  so sánh với Lâm Thư Tuyết.
Nếu là cô , cô  sẽ  gì?
Chắc chắn cô  sẽ  thèm   với những  thấp kém hơn ..