Cuối cùng  còn cách nào khác, cô  nhân lúc Lâm Gia Quốc  ngoài, lén lút gọi điện thoại đến trường tìm Lâm Lạp Bắc.
Vừa kết nối , Lâm Thư Tuyết òa : "Anh tư, em  chịu nổi nữa, khi nào  về?"
Nghe cô   lóc thảm thiết như , Lâm Lạp Bắc cũng giật : "Sao ?"
Lâm Thư Tuyết    kể  chuyện hôm qua.
"Anh tư, bây giờ đồ đạc trong nhà  đập phá hết , em dọn dẹp cả buổi sáng mới xong, trường dạy nghề bên  cũng  họ tố cáo, đuổi học em , em  đến đó  nữa."
Lâm Lạp Bắc chăm chú lắng  Lâm Thư Tuyết kể  chuyện hôm qua.
Nếu như  đây, chắc chắn   sẽ lập tức chạy đến tìm   tính sổ.
  khi  thiệt thòi vài ,   cũng  còn là   của ngày xưa nữa.
Hơn nữa chuyện mà Lâm Gia Quốc và Lâm Thư Tuyyết gây   chỉ một , hai .
Nghĩ kỹ , nhiều chi tiết mà Lâm Thư Tuyết   cũng  hợp lý, rõ ràng là đang thêm mắm dặm muối.
Vì    bình tĩnh hỏi : "Rốt cuộc chuyện  là do  mà ? Có  em   gây sự với Tô Ý ?"
Lâm Thư Tuyết ấm ức : "Anh tư,   em  thể  gây chuyện với chị  , rõ ràng là chị   ưa em."
Lâm Lạp Bắc khựng  một chút,  đó  hỏi: "Nếu em   thật,  thì  sẽ  hỏi Tô Ý."
Nghe , Lâm Thư Tuyết lập tức hốt hoảng: "Anh đừng ,  tư, thật sự    của em, chỉ là bạn học hỏi, em mới  một chút chuyện của chị , cho dù em    chị  thì bọn họ cũng  thể xông  nhà chúng  đập phá còn ép hiệu trưởng đuổi học em, như  là quá đáng !"
Lâm Lạp Bắc thở dài một : "Lúc em về   dặn dò em thế nào? Mới  mấy ngày em  quên hết  ? Anh  bảo em đừng  chọc tức cô ,  em   lời  hả?"
Thấy giọng điệu của   trở nên gay gắt và mất kiên nhẫn, Lâm Thư Tuyết cảm thấy lạnh sống lưng.
"Chẳng lẽ bây giờ  tư cũng  con nhỏ Tô Ý  mua chuộc  ? Cho dù em  sai nhưng em cũng   trả giá ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-610.html.]
Nghe cô   lóc thảm thiết, trong lòng Lâm Lạp Bắc càng thêm khó chịu.
"Thôi  , em đừng  nữa, bây giờ  sẽ về."
Lâm Lạp Bắc trở về nhà,  thấy căn nhà trống trơn, chỉ còn  những mảnh vỡ  khi dọn dẹp,    khỏi giật .
Ban đầu   còn tưởng Lâm Thư Tuyết phóng đại.
Nào ngờ   đập phá tan hoang đến ?
Chỉ là bây giờ   cũng   nên trách ai nữa.
Sau khi giúp cô  dọn dẹp rác rưởi,   dặn dò Lâm Thư Tuyết ở nhà chăm chỉ học hành.
"Bây giờ em  đến trường dạy nghề  nữa thì ở nhà chăm chỉ học bài , cuối tuần  sẽ mang tài liệu về ôn tập cho em."
DTV
Nói xong   vội vàng rời khỏi căn nhà trống rỗng như trốn chạy.
Lâm Lạp Bắc lên xe buýt trở về trường,  khi xuống xe    bộ một đoạn thì đến quán ăn của Το Υ.
Anh   nhịn    bên trong.
Bận rộn cả buổi chiều Lâm Lạp Bắc còn  kịp uống ngụm nước nào.
Lúc  bụng  réo ầm ĩ, hơn nữa căn tin của trường cũng  đóng cửa.
Anh  do dự một lúc cuối cùng vẫn ma xui quỷ khiến bước  quán ăn.
Lúc  Tô Ý đang  ở quầy thu ngân tính toán sổ sách cùng Từ Tiểu Cần, thấy Lâm Lạp Bắc đến, phản ứng đầu tiên của cô là   đến gây chuyện.
Vì , cô bực bội hỏi: "Đến tính sổ ?"
Lâm Lạp Bắc nghẹn họng, cãi : "Có bệnh ?"
Tô Ý lập tức hừ lạnh: "  bệnh cái gì?  chỉ là lười   dạy đời thôi,  lên mặt chất vấn thì  tiên hãy về hỏi cô em gái  của   hẵng đến tìm .".