Thấy Lâm Thư Tuyết và Chu Tĩnh Đồng  chạy, Tô Ý định bước đến hỏi Chu Cận Xuyên  hôm nay   đến sớm như .
Vừa định hỏi thì chuông  học  vang lên.
Chu Cận Xuyên thấy ,  : "Em cứ yên tâm học bài ,  đợi em ở  lầu,  chuyện gì thì gọi ."
DTV
Tô Ý "Ừm" một tiếng: " như  thì   đợi lâu lắm."
"Không  dù  hôm nay  cũng   việc gì,   tìm Tần Vân Phong  chuyện chút."
Nghe   , Tô Ý mới nhớ  Tần Vân Phong cũng đang ở trong lớp, gật đầu,  về chỗ  của .
Tiết học hôm nay, Tô Ý cảm thấy dài lê thê.
Sự xuất hiện đột ngột của Chu Cận Xuyên và cả sự  đổi đột ngột của Tần Vân Phong.
Tất cả những điều  thật quá kỳ lạ.
Vì   khi tan học, Tô Ý cầm cặp sách chạy xuống lầu.
Vừa đến  lầu quả nhiên Chu Cận Xuyên vẫn đang đợi ở chỗ cũ.
Chỉ là hôm nay còn  thêm Tần Vân Phong.
Tô Ý tò mò   tại  Tần Vân Phong  ở đây lâu như ,  lúc cô  đến bên cạnh Chu Cận Xuyên, Tần Vân Phong bước đến.
"Tô Ý,   vài lời   riêng với cô,  ?"
Tô Ý chớp mắt  Chu Cận Xuyên, thấy  khẽ gật đầu, cô đồng ý: "Được."
Nói xong, cô  theo    khỏi trường.
"Đồng chí Tần, rốt cuộc chuyện   là ?"
Tần Vân Phong dừng bước,  đầu  Tô Ý  đó  khổ: "Thật , từ ngày đầu tiên Lâm Thư Tuyết tìm ,    cô    thật lòng  tìm hiểu  mà chỉ  lợi dụng  để hại cô."
" nghĩ, cho dù   đồng ý, cô  chắc chắn cũng sẽ nghĩ cách khác, nên  mới giả vờ đồng ý."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-603.html.]
Nghe   giải thích, Tô Ý chợt hiểu .
Mặc dù   cô cũng mơ hồ đoán .
 nghĩ đến những chuyện  đây của hai , cô vẫn thấy  chút kỳ quái.
 dù   nữa hôm nay vẫn  cảm ơn   vì  cô thẳng thắn  lời cảm ơn.
Ai ngờ hai chữ   khiến Tần Vân Phong kích động: "Tô Ý, cô  cần  cảm ơn , thật  hôm nay      là vì bản , là để chuộc  với cô nhưng  , như  là  đủ,   hối hận vì kiếp   đối xử với cô..."
Nói đến đây, Tần Vân Phong bỗng nhiên ý thức  điều gì đó vội vàng dừng .
 Tô Ý vẫn  thấy: "Kiếp ? Anh  ý gì?"
Tần Vân Phong sững sờ một lúc,  đó  thẳng  Tô Ý: " , cô cũng trọng sinh, đúng ?"
"Nếu  cô sẽ  thẳng thắn dứt khoát với  như , kiếp  cũng sẽ  hận  như .
Bây giờ nghĩ , tất cả đều là do  tự chuốc lấy,   hiểu sự chán ghét của cô dành cho ." 
Nghe , trong lòng Tô Ý "lộp bộp" một tiếng, chẳng lẽ Tần Vân Phong cũng trọng sinh?!
Chưa kịp nghĩ xem nên giải thích thế nào, Tần Vân Phong  xoay  bỏ .
"Tô Ý,  thấy cô sống  như ,  yên tâm .
  đây, tạm biệt."
Nhìn bóng lưng rời  của Tần Vân Phong, trong lòng Tô Ý cảm xúc lẫn lộn.
Sao cô   nghĩ , Tần Vân Phong cũng trọng sinh? Thế giới  rốt cuộc  trở nên xa lạ đến mức nào ?
Đang suy tư, Chu Cận Xuyên đột nhiên  đến  mặt cô, cúi  xuống hỏi với giọng điệu chua chát: "Người   xa  còn  cái gì?"
Tô Ý ngẩng đầu lên  thấy vẻ mặt ghen tuông của Chu Cận Xuyên,  khỏi phì : "Anh ghen cái gì chứ? Em chỉ là đang thấy   khó hiểu thôi."
Chu Cận Xuyên nhướng mày: "Vợ   chằm chằm  bóng lưng của một  đàn ông khác, còn   đàn ông khác khó hiểu,    thể ghen ?"
Tô Ý trừng mắt  : "Em  thật đấy,  đoán xem Tần Vân Phong   gì với em?".