"Tô Ý,  đến tìm  là  chuyện quan trọng, xảy  chuyện lớn !"
Tô Ý   việc  hỏi: "Chuyện gì ?"
Bạch Miêu Miêu vội vàng : "Hai ngày nay   đến trường Lâm Thư Tuyết và Chu Tĩnh Đồng  nhân cơ hội đó  rêu rao những tin đồn thất thiệt về !"
DTV
"Chuyện đó hả? Mình đoán  !"
Thấy cô thờ ơ như , Bạch Miêu Miêu vội vàng kéo tay cô: "Hôm nay dù thế nào  cũng   cùng  đến trường để giải thích rõ ràng!"
Tô Ý chỉ  những  đang bận rộn trong kho: "Cậu xem,  đang bận thế ,  còn tâm trí để ý đến họ."
Bạch Miêu Miêu cũng sốt ruột: "Đừng mà,  giúp   mà! Cậu   , hôm qua   đánh  với hai  họ ,  xem, tóc  còn  họ giật ."
Nghe  Bạch Miêu Miêu   mặt đánh   , Tô Ý mới nhận  sự nghiêm trọng của vấn đề.
Cô vội vàng kéo Bạch Miêu Miêu  văn phòng của , cẩn thận kiểm tra cho cô : “May mà   thương gì, nếu   nhất định sẽ "xử" hai đứa họ,  khi xin nghỉ phép,   dặn  đừng để ý đến họ mà."
Bạch Miêu Miêu hừ một tiếng: "Mình tức quá, lời họ  thật sự  đáng ghét! Hôm nay nếu   đến trường,  sẽ  đánh  với họ."
Nhìn thấy Bạch Miêu Miêu xắn tay áo, tức giận như , Tô Ý  nhịn  bật .
Trong lòng cô  dâng lên một cảm xúc khó tả.
"Được , hôm nay  sẽ  cùng ."
"Vậy thì , ban ngày  cũng rảnh,  giúp   việc."
"Được, lát nữa khi về  sẽ cho  hai thùng mì ăn liền."
Nghe  Tô Ý  tặng mì ăn liền, mắt Bạch Miêu Miêu sáng lên: "Hôm qua   các bạn  là hôm nay sẽ  xếp hàng mua mì ăn liền,    , lúc nãy   ngang qua cửa hàng cung ứng, thấy   xếp hàng dài dằng dặc."
Bạch Miêu Miêu giúp Tô Ý  việc ở nhà máy mì ăn liền cả buổi.
Hai  đang chuẩn  thu dọn đồ đạc để đến trường thì Liêu Chính Dân đột nhiên lái xe đến.
Đây là  đầu tiên Bạch Miêu Miêu gặp Liêu Chính Dân,  đây cô  cứ nghĩ Liêu Chính Dân là một  đàn ông trung niên bụng phệ, phát tướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-598.html.]
Không ngờ ông   phong độ, khí chất ngời ngời như ?!
Cô   Tô Ý với ánh mắt ngưỡng mộ: "Đây là chú Liêu mà   đúng ?" 
Tô Ý mỉm   cô : "Bây giờ là ba  ."
Nói xong, cô mỉm  chào Liêu Chính Dân: "Ba,  ba  đột nhiên đến đây?"
Liêu Chính Dân mỉm  gật đầu chào Bạch Miêu Miêu,  đó mới  Tô Ý: "Làm xong việc ở đây ? Ba lái xe đưa hai con đến trường."
Tô Ý gật đầu  đó  cảm thấy  gì đó  đúng.
Thời gian gần đây, Liêu Chính Dân bận rộn với công việc và ở bên cạnh  cô.
Chuyện nhà máy mì ăn liền, ông  cũng ít khi hỏi đến,   yên tâm giao cho cô và trợ lý Triệu.
Sao hôm nay ông   rảnh rỗi, còn  lái xe đưa cô đến trường?
"Ba,   ba    chuyện gì  ?"
Liêu Chính Dân dừng  một chút,  đó liếc  Bạch Miêu Miêu.
Bạch Miêu Miêu   ý, tự giác  vệ sinh.
Đợi cô   , Liêu Chính Dân mới giải thích: "Mấy ngày nay, ba   con kể  một  chuyện của con  đây, những năm qua con  chịu khổ ."
"Ban đầu ba định cho   tìm hiểu tình hình của Tần Vân Phong và Lâm Thư Tuyết,  ngờ bọn họ  đến Bắc Kinh.
Nghe  Lâm Thư Tuyết là do Lâm Gia Quốc đón về, còn học cùng lớp với con nữa? Sao con   với ba?"
Trong lòng Tô Ý dâng lên một tia cảm động: "Ba yên tâm, cho dù cô   ở đó cũng   gì  con, cùng lắm là khoe khoang Lâm Gia Quốc đối xử  với cô  như thế nào để chọc tức con, hoặc là lợi dụng chuyện cũ của con và Tần Vân Phong để tung tin đồn nhảm, con  để tâm ."
Nói đến đây Tô Ý đột nhiên lo lắng hỏi: 'Mẹ con   chuyện  chứ?"
Liêu Chính Dân lắc đầu: "Chưa, nhưng chuyện   giấu  lâu , chi bằng  cho bà   sớm, con đừng lo, để ba  với bà ."
"Còn về chuyện ở trường,   hễ rảnh rỗi ba sẽ đưa con  học.
Con hãy nhớ rằng, con cũng  ba để dựa dẫm."