Hai  bàn bạc, hôm nay chỉ đơn giản là ăn một bữa cơm,   lễ gì cả.
Tuy   lễ nhưng Liêu Chính Dân   tâm lý.
Những bông hoa tươi rực rỡ trong sân nhà họ Tô đều là do ông  cho  vận chuyển từ Côn Minh đến.
Từ nguyên liệu nấu ăn, rượu bia, cho đến kẹo socola, tất cả đều do ông  tự tay lựa chọn, vận chuyển từ khắp nơi  cả nước về.
Có thể thấy ông   dồn hết tâm sức  đó.
Đến ngày cưới, nhà họ Tô từ sáng sớm  náo nhiệt,   cũng tràn ngập  khí vui mừng.
Là con gái duy nhất, Tô Ý  đến đây từ tối hôm  để ở bên cạnh .
Chu Cận Xuyên cũng xin nghỉ phép, đưa cả nhà đến phụ giúp.
Mấy   trai của Tô Ý tất nhiên cũng là lực lượng nòng cốt tiếp đãi khách khứa.
Có lẽ danh tiếng của Liêu Chính Dân quá lớn, dù ông   hề thông báo với ai nhưng vẫn   nhiều bạn bè mới quen ở Bắc Kinh đến dự.
Hoặc  thể ,  nhiều  đến đây là vì  kết giao,  quen.
Sợ Tô Nhân  vui, Liêu Chính Dân lập tức chạy lên lầu giải thích với bà .
Nào ngờ Tô Nhân chỉ : "Không ,  đến  thì đều là khách, kê thêm mấy bàn nữa là ."
Thấy Tô Nhân thấu tình đạt lý như , khóe môi Liêu Chính Dân  càng thêm cong lên.
Tuy  đến tuổi  nhưng đây là  đầu tiên Liêu Chính Dân kết hôn nên  khỏi  chút hồi hộp.
Lúc Tô Nhân khoác tay ông  cùng  bước xuống lầu, ông  cảm giác như tim  sắp nhảy  khỏi lồng ngực.
May mà những năm qua ông  cũng  trải qua nhiều sóng gió, dù trong lòng  kích động đến , vẻ ngoài vẫn điềm tĩnh như thường.
Mọi   hai  đang chậm rãi bước xuống từ  lầu, ai nấy đều  khỏi thốt lên: "Thật xứng đôi  lúa!"
Dù  bỏ lỡ  ba mươi năm nhưng dường như thời gian  hề tàn nhẫn với họ, trong mắt hai  vẫn giữ  sự rung động như thuở ban đầu.
Một  tràn đầy nhiệt huyết và kiên định, một   dịu dàng và đằm thắm, như thể sinh  là để dành cho .
Mọi  âm thầm giấu kín chuyện hai  kết hôn với Lâm Gia Quốc và Lâm Lạp Bắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-589.html.]
Thế nhưng Lâm Gia Quốc vẫn   tin  từ những lời bàn tán của đồng nghiệp.
Ông  tức giận đến mức phát điên nhưng ông   rõ    khả năng ngăn cản hai  họ.
Vậy nên ông  định đến đám cưới  loạn một phen khiến hai  họ mất mặt.
Dù  thì bây giờ ông   mất mặt với bạn bè,   .
Ngay cả ở cơ quan, với lý do tuổi tác  cao, họ cũng yêu cầu ông   thủ tục nghỉ hưu để nhường cơ hội cho lớp trẻ.
Ông  hiểu rõ hơn ai hết, tất cả những điều  đều là vì nể mặt Liêu Chính Dân.
Ban đầu Lâm Gia Quốc  gọi Lâm Lạp Bắc  cùng, nhưng      học khôn, viện cớ trốn trong trường  chịu .
Lâm Gia Quốc bất lực, đành  một  đến đó.
Trước khi  ông  còn cố tình uống rượu cho thêm can đảm.
Liêu Chính Dân  sớm  ông  nhất định sẽ đến vì   dặn dò  canh cổng  để ý kỹ.
Nếu thấy ông  đến thì nhất định   cho .
Quả nhiên Lâm Gia Quốc  bước một chân đến cổng nhà họ Tô     chặn .
Thấy  đông thế mạnh, ông   đánh  bèn lớn tiếng kêu la để thu hút sự chú ý của   bên trong.
Mấy  bảo vệ vội vàng bịt miệng, định lôi ông  .
Nào ngờ ông   nhân cơ hội cắn một ,  đó  gào lên.
Ông  cứ nghĩ   thể thu hút sự chú ý của   bên trong, nào ngờ ngay  đó, Lâm Vọng Đông  bước .
Nhìn thấy ông  thê thảm như , Lâm Vọng Đông cũng  chút  nỡ, nhưng vẫn kiên quyết  cho ông  .
DTV
"Ba, ba    xem, nếu để  khác  thấy sẽ bàn tán thế nào? Bình thường ba là  coi trọng thể diện nhất mà?"
Lâm Gia Quốc  khẩy: "Thể diện? Vợ theo trai , ba còn cần thể diện gì nữa? Trong đó  ai mà   đang chờ xem trò  của ba?"
Lâm Vọng Đông đau lòng  ông : "Ba, tất cả những chuyện  đều là do ba tự chuốc lấy, ba đừng  khó  như .
Năm đó ba  lừa dối  như thế nào, chúng con đều  cả ."