"Nếu chú Liêu đồng ý, cháu đồng ý sẽ cố gắng hết sức giúp chủ quản lý công ty."
Liêu Chính Dân  xong, trong lòng vô cùng xúc động.
 ông  vẫn lo lắng cơ thể   trụ  bao lâu nữa.
Ông  rơi  tình thế tiến thoái lưỡng nan,   lựa chọn như thế nào mới là  nhất cho Tô Nhân.
Thấy ông  do dự, Tô Ý  tiếp tục trấn an: "Chú Liêu,  cháu vất vả lắm mới hạ quyết tâm  cùng chú sống hết quãng đời còn ,  chú  thể  lùi bước chứ? Làm như   cháu sẽ  buồn đấy."
Liêu Chính Dân  mừng  lo lắng: "Mẹ cháu...
Bà  thật sự  với cháu như  ? Bà   cùng chú sống hết quãng đời còn  ư?"
Tô Ý bất đắc dĩ nhún vai: "Mẹ cháu là  kín đáo,  bà   thể   những lời như  chứ, nhưng mà lúc nãy chú đến, chú  để ý  cháu đeo gì  tai ?"
Liêu Chính Dân nghiêm túc nhớ .
Đôi mắt ông  bỗng sáng lên, đúng , lúc nãy lúc A Nhân  hình như  đeo một đôi bông tai ngọc trai.
DTV
Chính là đôi ông   tặng cho bà   khi rời .
Nghĩ đến đây trong lòng Liêu Chính Dân bỗng chốc vui như hoa nở, ông   nhịn  mỉm  ngây ngô.
Thấy ông    thuyết phục, Tô Ý vui vẻ chạy  ngoài gọi .
Nào ngờ   khỏi cửa, cô  thấy  đang bưng bữa sáng đúng cách đó  xa.
Gương mặt ửng hồng của bà  càng thêm dịu dàng  ánh sáng lấp lánh của đôi bông tai ngọc trai.
Rõ ràng là bà    hết cuộc trò chuyện của hai .
Thấy  ngượng ngùng  dám , Tô Ý tinh nghịch kéo bà  một cái, đẩy bà   phòng.
Sau đó cô mỉm  gian xảo chạy xuống lầu.
Suốt những ngày Tết, Liêu Chính Dân đều ở  nhà cũ của nhà họ Tô để điều dưỡng cơ thể.
Ông  cũng  rõ vì  chỉ cần ở đây, đêm nào ông  cũng ngủ  ngon.
Ông  cũng  thể cảm nhận rõ ràng cơ thể  đang hồi phục từng ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-588.html.]
Trước đây chỉ cần cử động một chút là ông   cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức, nhưng bây giờ sức lực của ông  dường như còn sung mãn hơn cả  khi tái phát bệnh.
Ban đầu Tô Nhân còn  đợi qua Tết sẽ đưa ông  đến phòng khám xem , bây giờ xem  ngay cả đơn thuốc cũng  cần kê nữa .
Đợi đến khi trợ lý Triệu xử lý xong công việc ở Hồng Kông, vội vàng bay sang,  thấy ông chủ của  tràn đầy năng lượng, khí thế hừng hực,   kinh ngạc đến mức suýt đánh rơi vali hành lý  tay.
Liêu Chính Dân vội vàng kiểm tra xem những món quà ông  nhờ   mang về cho     vỡ gì .
Trong vali mà trợ lý Triệu mang đến đều là những món quà mà ông   dặn dò   mua từ .
Nào là trang sức, mỹ phẩm, đồng hồ đeo tay, túi xách, quần áo thời trang, đồ chơi mới nhất,...
Đủ loại quà cáp.
Gần như ông   suy nghĩ chu  cho từng  trong gia đình.
Tất nhiên, còn  chiếc nhẫn kim cương  đặt  riêng từ nước ngoài theo yêu cầu của ông .
Chiếc nhẫn  là ông   âm thầm cho   đặt  từ khi ông  mới đến Bắc Kinh  lâu, lúc đó ông  chỉ nghĩ đến việc phòng hờ.
Ban đầu ông  nghĩ rằng ngày  còn  xa nên cũng  vội.
Nào ngờ hạnh phúc  đến bất ngờ như .
Vì  mấy ngày nay ông  luôn âm thầm giục giã bên .
May mà vẫn kịp.
Liêu Chính Dân  Tô Nhân sẽ ngại ngùng nếu cầu hôn bà   mặt  , nhất là  mặt các con.
Vì  ông  cũng  dám  phô trương, chỉ lén đưa chiếc nhẫn cho bà  lúc hai  ở riêng.
Tô Nhân nhận lấy chiếc nhẫn, nước mắt lưng tròng đồng ý lời cầu hôn của ông .
…..
Xuân về, Liêu Chính Dân nhân lúc thời tiết ấm áp bèn nhanh chóng tổ chức hôn lễ.
Tuy nhiên nghĩ đến sự lo lắng của Tô Nhân, Liêu Chính Dân cũng  dám  quá linh đình.
Đám cưới  tổ chức tại nhà cũ của nhà họ Tô, chỉ mời những   quen nhất của Tô Nhân.
Còn về phía Liêu Chính Dân, ông      thích ở đây, gần như  mời ai cả.