"Chị Trịnh và chị Diêu mấy ngày nay  giúp đỡ chúng   nhiều, cho rau giống, giúp  quần áo, hôm nay tiện mời họ đến nhà ăn cơm."
"Sủi cảo   mới nấu,  mang về ăn , cũng đỡ   nhà ăn."
Chu Cận Xuyên gật đầu,  chiếc áo sơ mi màu vàng nhạt   cô, cũng khá .
Lại  một lượt quần áo mới của hai đứa trẻ.
Ngay cả chỗ đất đào lên  đây, bây giờ cũng  trồng đầy rau giống, trông như  mọc lên.
DTV
Không trách  lúc  sân  thấy  gì đón khác lạ.
Chu Cận Xuyên đưa tay nhận hộp cơm: “Cảm ơn,  về  đây,   cứ ăn !"
Tô Ý gật đầu, đột nhiên nhớ  gì đó: “ , đoàn trưởng Chu, mai   chút việc   ngoài, Tiểu Vũ   học sẽ ở nhà trông Noãn Noãn, nhưng nếu  rảnh thì qua xem thử nhé!"
Chu Cận Xuyên  đầu  cô một cái, gật đầu đồng ý: “Được!"
[Chu Cận Xuyên hình như gầy hơn và đen ,  vẻ  chịu  ít khổ cực ở ngoài, còn ba chị em chúng  ở nhà thì trắng trẻo mũm mĩm, cảm thấy  ngại.]
[Rõ ràng là dùng tiền của  mua thịt,  tự nhiên  thấy  hổ thẹn nhỉ.]
Chu Cận Xuyên    bước , bước chân chững  một chút,  bước nhanh rời .
Khi Chu Cận Xuyên về đến văn phòng,  xuống lầu  gặp Tạ Tiểu Quân và Lục Trường Chinh đang    khi  lấy cơm.
"Lão Chu, chúng   lấy cơm cho  , Tiểu Tạ   chắc chắn sẽ ăn cơm ở nhà!"
Chu Cận Xuyên lắc lắc hộp cơm trong tay: “Không cần."
Lục Trường Chinh  thấy mùi, liền  gần,  kịp  phòng  mở hộp cơm .
"Sủi cảo? Được đấy!"
Chu Cận Xuyên đưa tay đóng nắp : “Không  phần của hai ! Nếu sủi cảo  là gián điệp ,   dám ăn ? Nếu ăn  thì  thoát  trách nhiệm !"
Lục Trường Chinh chép chép miệng: “Sao  đây   phát hiện  thích để bụng,    sai ,  quá cẩn thận,  ? Sủi cảo vô tội."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-58.html.]
" là lo lắng cho  thôi."
Lục Trường Chinh nhăn mặt: “Lão Chu, chúng  ở ngoài màn trời chiếu đất, còn   mời ở nhà gói sủi cảo ăn,   Tết mà  ăn thịt, cũng   tiết kiệm."
"Ai cần  lo!"
Tạ Tiểu Quân  bên cạnh  trộm: “Doanh trưởng Lục,  đừng  ăn  nho thì  nho xanh."
Lục Trường Chinh chép chép miệng, thật sự  chút ghen tị!
Nhớ    chỉ  ăn mỗi  một cái bánh bao, hương vị đó đến giờ nghĩ  vẫn chảy nước miếng!
Chu Cận Xuyên rửa tay đơn giản,  đuổi hai   khỏi văn phòng.
Đóng cửa ,   nghiêm chỉnh  bàn.
Mở hộp cơm , bên trong đầy ắp sủi cảo, trắng trẻo mũm mĩm chen chúc , vẫn còn tỏa khói.
Cắn một miếng, vỏ mỏng nhân đầy, tươi ngon mọng nước, tràn ngập mùi thơm!
Mấy ngày nay Chu Cận Xuyên  ăn uống gì tử tế, vị giác đột nhiên bùng nổ.
......
Sáng hôm , Chu Cận Xuyên mang hộp cơm  rửa sạch về nhà, chỉ thấy hai đứa trẻ đang ăn sáng.
Cô  sớm thế ?
Hai đứa trẻ thấy  đến, vội vàng kéo ghế lấy bát đũa.
"Khi chị Tô    chú Chu  về ăn cơm   nên để  trong nồi."
Chu Cận Xuyên ngẩn  một lúc: “Cô   sớm thế ?"
"Dạ! Nhà ga buổi sáng đông , chị Tô   sớm về sớm!"
Chu Cận Xuyên càng  càng mơ hồ, vốn  thích  chuyện riêng của  khác,  đầu tiên phá lệ hỏi: “Cô    gì?"