Những ngày qua, khi ở một , bà  luôn nghĩ về những chuyện  xảy  giữa họ  đây.
Bà  cảm thấy  ho  m.á.u đó  đơn giản.
Mà sắc mặt của Liêu Chính Dân  khi rời  cũng thực sự  
Trợ lý Triệu vốn   chịu áp lực lớn để giữ bí mật, lúc  thấy Tô Nhân cứ hỏi mãi, cũng  dám tiếp tục che giấu.
Dù  thì ca phẫu thuật sắp tới của Liêu Chính Dân  rủi ro.
Nếu  chuyện gì xảy , bà  cũng nên  .
Hơn nữa, dì Tô vẫn  chấp nhận ông chủ,  thể  cho bà   điều   khi sẽ  đổi suy nghĩ của bà .
Cũng coi như  uổng công ông chủ chịu đau  .
Nghĩ , Trợ lý Triệu nghẹn ngào : “Dì Tô,    cố ý giấu dì, mà là Tổng giám đốc Liêu  cho  ."
Tô Nhân  xong, sắc mặt liền trắng bệch: “Rốt cuộc là chuyện gì? Cậu  , đến lúc đó ông  hỏi thì cứ bảo là  ép  ."
Tô Ý bên cạnh cũng nóng ruột: “Trợ lý Triệu,   nhanh ! Đừng  thừa nước đục thả câu nữa!"
Trợ lý Triệu ngừng  một lúc,  đó mới  thật: “Dạo gần đây sức khỏe của Tổng giám đốc Liêu  suy kiệt quá mức, luôn cảm thấy  khỏe,   trở về Hồng Kông thực  là để kiểm tra sức khỏe,     vì công việc gì cả."
Tô Nhân và những  khác     gì về tình trạng sức khỏe của Liệu Chính Dân.
Thêm  đó, ông  thường xuyên kiên trì tập luyện, cơ thể trông cũng khá khỏe mạnh và cân đối, nên  khó để nghĩ rằng ông   vấn đề về sức khỏe.
Không ngờ, ông    ung thư  dày từ vài năm .
Trợ lý Triệu  một  hết những điều ,   lo lắng rằng   thể   quá nghiêm trọng.
Nếu lỡ    hoảng sợ, thì Tổng giám đốc Liêu chắc chắn sẽ  tha thứ cho .
Vì ,    nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Dì Tô, dì cũng đừng quá lo lắng, vài năm , ông   vượt qua ca phẫu thuật nguy hiểm đó,   cũng may phát hiện sớm, Tổng giám đốc Liêu  xuống máy bay là  đưa thẳng đến bệnh viện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-577.html.]
“Hơn nữa, bác sĩ của Tổng giám đốc Liêu đều là những chuyên gia nổi tiếng  mời từ nước ngoài, chuyện phẫu thuật nhất định sẽ   vấn đề gì .”
Nghe xong, Tô Nhân liền lảo đảo, may mà Tô Ý  bên cạnh phát hiện , nhanh chóng đỡ lấy bà .
“Mẹ,  đừng lo lắng quá, trợ lý Triệu   là phát hiện kịp thời, chỉ cần  phẫu thuật từ từ điều dưỡng là sẽ  thôi.
Đến lúc đó, chúng  đưa chú Liêu về thủ đô, chúng  cùng chăm sóc ông , chắc chắn sẽ hồi phục.”
Tô Nhân nghĩ đến khả năng của con gái, trong lòng cũng yên tâm hơn một chút.
Sau đó, bà  tiếp tục hỏi: “Phẫu thuật khi nào ?”
Trợ lý Triệu  đồng hồ: “Chính là chiều nay, bây giờ   lên máy bay về,  lẽ khi  tới nơi thì Tổng giám đốc Liêu cũng  tỉnh  .”
Tô Nhân cố gắng  thẳng lưng: “Vậy  khi  về đó xem thế nào,  thể tìm cách gọi điện báo tin cho chúng  ?”
Trợ lý Triệu gật đầu liên tục: “Được,  sẽ cố gắng liên lạc với dì, cứ yên tâm nhé.”
Tô Nhân  xong liền vội vã để   điện thoại nhà cũ cho  , đồng thời giục   nhanh chóng  bắt máy bay.
“Cậu đừng  cho ông   tình hình bên , cứ  như chúng    gì, để ông  yên tâm dưỡng bệnh thôi.”
“  .”
DTV
Sau khi  rời , Tô Ý mới đỡ  lên xe của Chu Cận Xuyên.
“Mẹ,  đừng lo nữa, y tế nước ngoài  phát triển, sẽ   !”
Tô Nhân thở dài: “Hy vọng là .
Chỉ là   ngờ rằng ông  ở đây bao nhiêu ngày mà    phát hiện .”
“Mẹ, chuyện   trách  , chú Liêu cũng vì sợ  lo lắng nên cố tình giấu kín, chúng con cũng  phát hiện .”
Xe chầm chậm rời khỏi ngõ nhỏ, Tô Nhân lưu luyến   ngôi nhà đối diện,  đó lặng lẽ cầu nguyện trong lòng.