"Những   chuyện năm đó thực sự  ít,  cũng  qua nhiều nguồn mới   tin ."
"Ban đầu  cũng  dám chắc, nhưng   thấy  kích động như ,  nghĩ chắc  sai ."
Tô Ý  thẫn thờ một lúc,  bắt đầu phân tích nghiêm túc: "Chả trách,  còn nhớ   chúng   Dương Thành, Tổng giám đốc Liêu đó thấy em thì  là nhận nhầm  quen cũ."
"Còn việc ông   đó kiên quyết hợp tác với em,  còn nhường cho em tỷ lệ phân chia cao như ,  khi nào là để bù đắp cho chuyện gì đó ?"
" , ông   chịu đến nhà hàng  lẽ là vì sợ gặp  chúng ? Nói như , chắc chắn là ông    chuyện gì   với  khi còn trẻ, nên mới áy náy  bù đắp, nhưng   dám gặp , đúng, chắc chắn là như !"
Có lẽ vì tình  con sâu nặng, Tô Ý phân tích theo góc độ của  .
Không ngờ ngay  đó, Chu Cận Xuyên liền phủ định: “Vợ , cái đó, hồi đó hình như là  chúng  phụ lòng ông ."
Tô Ý theo bản năng phản bác: “Làm   thể? Mẹ   là  như ."
Chu Cận Xuyên thở dài bất lực: “Chuyện năm đó cũng  hỏi rõ , nhưng theo điều tra, hơn hai mươi năm  Liêu Chính Dân từng  về nước một , điểm đến là thủ đô, chỉ là ông  ở  đầy một ngày  rời ."
"Anh đoán, khi đó chắc ông  đến tìm  chúng , nhưng  khi thấy    gia đình con cái, ông   chịu nổi cú sốc nên mới   Hong Kong."
Tô Ý  nhịn  giật giật mí mắt: “Sao  ly kỳ quá ? Không   xem phim truyền hình  bịa  chứ?"
Chu Cận Xuyên bất lực  cô một cái: “Chuyện lớn thế ,  dám lừa em ?"
Tô Ý cũng ngớ  : “Vậy bây giờ   ? Một    gặp,     rõ thái độ thế nào."
Chu Cận Xuyên suy nghĩ một lúc: “Hay là ngày mai em thử dò ý  ? Xem  nghĩ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-561.html.]
Tô Ý nghĩ mãi cũng   cách nào  hơn, đành gật đầu: “Được , mai em sẽ hỏi ."
Trong lòng Tô Ý vẫn nghĩ về chuyện , sáng sớm hôm   mang đồ ăn sáng đến nhà.
DTV
Khi đến tứ hợp viện, Tô Nhân mới  thức dậy.
Thấy quầng thâm  mắt bà  là  tối qua bà  cũng  ngủ ngon, nếu  thì  thể dậy muộn như .
Tô Nhân hiếm khi dậy muộn, nay   con gái bắt gặp,  chút ngượng ngùng: “Con đến sớm ? Hôm nay    phòng khám ?"
Tô Ý giơ túi đồ ăn sáng trong tay lên: “Đến ăn sáng với , con  gọi điện xin phép ông Tôn , hôm nay qua đây dọn dẹp chuẩn  dọn nhà."
Tô Nhân vội vàng thu xếp, nhanh chóng nhận lấy đồ ăn sáng con gái mua về.
Sau khi hai  con ăn sáng xong, liền cùng  qua phòng bên dọn dẹp.
Tô Ý  ôm chăn đệm từ trong tủ ,  thăm dò hỏi Tô Nhân: “Mẹ, hôm qua con  với  về Tổng giám đốc Liêu đó,    ? Hình như ông  là  thủ đô."
Tô Nhân đang đập chăn thì dừng tay : “Thật ? Ông  thật sự là  thủ đô ?"
"Ừm, ông  hình như  rời thủ đô  hơn ba mươi năm ,  về phía nam,  đó mới đến Hong Kong, tính  tuổi tác cũng xấp xỉ với , ,    khả năng ông  là  quen của  ?"
Tô Nhân ngẩn : “Tiểu Ý,   con  chuyện gì  ?"
Tô Ý thấy    bắt đầu sững sờ,    ngay với bà ,  sợ bà  quá xúc động như hôm qua.
Vì  kéo bà   xuống bên cạnh bàn: “Mẹ,  đừng kích động,   Cận Xuyên lo ông  là kẻ lừa đảo , nên mới  điều tra một chút, kết quả phát hiện ông   chỉ là  thủ đô, mà ba  ông  khi còn sống từng ở nhà họ Tô chúng , vì  chúng con đoán ——"
Lời của Tô Ý còn   hết, nước mắt của Tô Nhân  trào ..