“Không tiền,  nhà? Anh chỉ mở mỗi miệng là   cho ? Không  năng lực mà cứ bày trò chỉ đạo, giả vờ  cho   gì? Anh biến càng xa  càng !”
Tần Vân Phong  mắng đến chóng mặt, nhất thời    đối đáp thế nào.
Chỉ đành tức giận rời .
Về nhà,   bàn bác với Bạch Nhược Lâm về chuyện , cô   khỏi phát điên lên: “Ở  đến Tết? Còn lâu như  nữa?”
“Anh cũng  , nhưng vì tương lai của chúng , chỉ là tạm thời nhẫn nhịn thôi.”
"Phiếu vải của em ?"
"..."
"Nhược Lâm,  nhớ  đây em   là  con gái coi trọng vật chất như , hơn nữa hiện tại em cũng   đủ quần áo ."
Bạch Nhược Lâm suýt nữa hộc máu, ngầm nghiến răng.
Tô Ý, chúng  cứ chờ xem!
Mấy tháng ,  sẽ  để cô yên  !
......
Từ khi  đuổi , quả nhiên Tần Vân Phong  im ắng hai ngày.
Hai ngày , Tô Ý bận rộn với chị Trịnh để kịp may quần áo, nếu  cô chỉ  thể giặt bộ đồ duy nhất mỗi đêm.
Đi theo chị Trịnh, Tô Ý cũng học  đôi chút, giúp  quần áo cho hai đứa trẻ.
Có lẽ vì nguyên chủ vốn    thủ công, nên học  nhanh.
Ngoài việc may vá, Tô Ý cũng bắt đầu bán trứng .
Chỉ là sợ  bắt, cũng sợ nấu quá nhiều mà  bán  hết.
Vì , hai ngày , mỗi  Tô Ý chỉ nấu hai ba chục quả để thăm dò.
Nấu xong ở nhà, cô đựng  nồi nhỏ cùng với nước sốt  mang  ngoài.
Mua trứng gà với giá năm xu một quả, thêm gia vị, Tô Ý bán một quả với giá một hào năm xu.
Ban đầu   chê đắt, nhưng  cưỡng   hương vị thơm ngon.
Thêm  đó, Diệp Noãn Noãn  bên cạnh ăn  ngon, nhiều  dắt con  xe cũng vì tò mò mà mua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-56.html.]
Dù  khổ cũng  thể để con  khổ!
Tô Ý mỗi sáng đều đến bán, thường một hai tiếng là bán hết.
Sau khi chắc chắn rằng  ai quản lý, Tô Ý liền to gan chuẩn   một phi vụ lớn  cuối tuần.
Dù  thì Tiểu Vũ cũng  nghỉ cuối tuần ở nhà trông Noãn Noãn, cô  thể thoải mái phát huy.
Cô liền nhờ bà bán trứng thu gom trứng giúp,  tự  mua thêm nhiều đậu phụ khô, định bán kèm theo.
  đó, Tô Ý vẫn nhớ đến việc  mời chị Trịnh và chị Diêu ăn cơm.
Bà lão bán trứng cảm kích vì Tô Ý thường xuyên mua hàng, nên  hải một ít rau cải tươi để tặng cô.
Bà cụ còn  rau cải   hái ở nơi râm mát  núi, nên  tươi ngon.
Tô Ý vui mừng nhận lấy, đáp  bằng một nắm hạt dưa từ túi áo.
Hiếm khi tìm thấy rau cải tươi ngon  lúc , Tô Ý liền quyết định gói sủi cảo mời   ăn.
Chỉ là cô   phiếu mua thịt.
Ban đầu định mượn của chị Diêu và chị Trịnh,  ngờ hai   dẫn cô đến chợ đen.
"Bây giờ phiếu thịt   đủ dùng, khi thèm thì chúng  thường đến đây mua thịt."
Lần đầu tiên đến chợ đen, Tô Ý vẫn  lo lắng: “Liệu   bắt ?"
"Sẽ  ! Bây giờ  khác xưa , quản lý  nghiêm như ."
Tô Ý suy nghĩ cũng , mạnh dạn  theo hai   chợ đen.
Sau đó cô như mở  cánh cửa của thế giới mới! Tô Ý chọn ba cân thịt vai ba chỉ, mất ba đồng tiền!
Dù đắt hơn một chút so với hợp tác xã cung ứng và mua bán, nhưng  cần phiếu thì quả là  tuyệt!
Đã đến , chị Diêu và chị Trịnh cũng mua thêm ít thịt.
DTV
Trước khi rời , hai  còn  thuyết phục Tô Ý mua một chiếc váy.
"  cô  vẻ đến từ thành phố lớn, cô mặc chắc chắn sẽ !"
Tô Ý  một cái, dứt khoát từ chối!
Với tình hình hiện tại, quần áo đủ mặc là  ,   quan trọng hơn ăn no bụng !
Ba   khỏi chợ đen, cùng trở về nhà Tô Ý gói sủi cảo, con của hai  cũng  gọi đến.